Viên
Tử Y nhíu lông mày lại, thú thật nàng rất hy vọng gặp được
Hoàng Dung, rất hy vọng có thể đấu với Hoàng Dung nhưng mà nếu Hoàng Dung không tham gia thì nàng cũng sẽ không ép.
Viên Tử Y nhìn Hoàng Dung, trong mắt càng thêm khó hiểu.
Đối với nàng mà nói Hoàng Dung trên thông thiên văn dưới tường địa
lý nhưng mà ngạc nhiên lắm thay lại có rất nhiều thường thức
gần như ai cũng hiểu mà Hoàng Dung không hiểu, cứ như nàng không thuộc về thế giới này vậy.
Thấy Viên Tử Y nhìn mình như vậy, Hoàng Dung cũng chỉ có thể khẽ cười.
“Tỷ tỷ, Dung nhi bình thường trong nhà đọc sách, rất ít khi đi ra ngoài “.
Viên Tử Y nghe Hoàng Dung nhắc đến nhà trong nội tâm liền hiện lên
vẻ tò mò, nàng cũng rất muốn biết rốt cuộc là ‘ẩn thế gia
tộc’ nào có thể đào tạo nên vị tỷ muội này.
Khẽ nghĩ một chút về Tiềm Long Bảng, Viên Tử Y rốt cuộc đáp.
“Người đời nói Tiềm Long Bảng là bảng xếp hạng thiên tài, những
thiên tài trẻ tuổi có khả năng trở thành chân long bất quá
trong mắt tỷ tỷ mà nói Tiềm Long Bảng cũng chỉ là vật trang
trí”.
“Tiềm Long Bảng chia làm nam phương cùng bắc phương,
người phương bắc tự tổng kết một cái, phương nam cũng tự tổng
kết một cái gần như không ai phục ai “.
“Tiềm Long Bảng
phương nam thì tỷ không hiểu cho lắm chỉ biết đứng đầu Tiềm
Long Bảng là nữ nhân Mộ Dung gia kia, nàng gọi Mộ Dung Yến Nhi
“.
“Tiềm Long Bảng phương bắc thì tỷ lại hiểu, bản thân
Tiềm Long Bảng phương bắc thực sự có vấn đề, lúc trước tỷ
không nghĩ nhiều nhưng mà sư phụ của tỷ nói có rất nhiều môn
phái không có ý định mang thiên tài chân chính lộ danh... mang
những yêu nghiệt này nhập Tiềm Long Bảng cho thế nhân đều
biết”.
“Đây là lời sư phụ nói, tỷ cũng không thể kiểm
chứng nhưng bản thân vẫn tin tưởng, tỷ tỷ xuất thân Nga My mà
Nga My cùng Võ Đang thậm chí được coi là một nhà với nhau, tỷ
vẫn hiểu tương đối rõ về Võ Đang, tại Võ Đang... Tống Thanh Thư còn chưa có tư cách dẫn đội chưa kể Bắc Thiếu Lâm cũng không
có ai nhập Tiềm Long Bảng, hai đại phái Thiếu Lâm – Võ Đang đối với ba chữ này căn bản không có hứng thú mà ngay cả Cái Bang
chỉ sợ cũng có hậu thủ”.
Lời nói của Viên Tử Y lập
tức làm Hoàng Dung nhớ lại việc mình gặp Tô Xán cùng mấy lời Tô Xán nói, sau đó linh quang lóe lên.
“Tỷ tỷ, Cái Bang,
Thiếu Lâm cùng Võ Đang muốn che đi thiên tài chân chính của mình rõ là có ý dấu tài, che đi tiềm long chân chính, chẳng nhẽ... mấy thiên tài này được chọn cho việc khác? “.
Hoàng Dung không nói rõ ý nhưng mà Hoàng Dung hiện tại đang nghĩ đến triều đình Đại Thanh.
Ở đâu thì nàng không rõ nhưng giang hồ đời nào cũng thế, danh
tiếng cực kỳ quan trọng, không có danh tiếng gần như nửa bước
khó đi, nói cũng không ai nghe, là nhân vật được chọn trở thành người cầm cờ cho thế hệ tiếp theo của đại môn phái thì không
thể không có danh vọng.
Việc che dấu thiên tài cũng khiến những người này rất khó đạt được danh vọng, gần như là lấy
cát che phủ lên kim cương vậy, lý do duy nhất mà Hoàng Dung cảm
thấy thích hợp chỉ có thể là... những đại phái này muốn đưa
cao thủ tiến nhập triều đình.
Triều đình Đại Thanh có
bao nhiêu cao thủ?, đây là một câu hỏi không ai có thể trả lời
thậm chí về mặt lý thuyết đế vị cao thủ của Đại Thanh chỉ
có một mình Hoàng Thường tuy nhiên thực tế thì mấy ai tin?.
Viên Tử Y như hiểu lời
của Hoàng Dung bất quá nàng cũng không nói rõ ra mà chỉ nhẹ
gật đầu, những thứ liên quan tới triều đình bản thân Viên Tử Y
sẽ không nói nhiều.
“Khác với bắc phương, năm nay nam
phương mới làm tỷ tỷ khó hiểu, năm nay nam phương rất mạnh, nếu tỷ tỷ không nhầm thì nam phương chỉ sợ mạnh hơn bắc phương “.
Nàng đột ngột đổi chủ đề làm Hoàng Dung có chút theo không kịp,
tiếp theo Hoàng Dung liền trực tiếp lựa chọn im lặng nghe Viên
Tử Y nói xong dù sao nam phương cùng bắc phương khác biệt thế
nào chính Hoàng Dung cũng không hiểu.
“Thiên hạ vẫn có câu bắc võ phong – nam văn phong, ý nói phương bắc chuộng võ phương nam thì lại chuộng văn “.
“Gần 10 năm trước, nam có Mộ Dung Phục bắc lại có Kiều bang chủ,
khoảng thời gian đó danh tiếng hai người cực thịnh bất quá Mộ
Dung Phục cũng không đấu lại Kiều bang chủ khiến cái suy nghĩ
này càng được minh xác “.
“Tại những năm đó võ lâm phương nam đúng là bị võ lâm phương bắc ép thảm, cho dù hiện tại tỷ tỷ cũng cảm thấy võ lâm phương nam phát triển cực nhanh tuy
nhiên so với võ lâm phương bắc thì còn kém nhiều lắm dù sao
bất kể Nga My, Cái Bang, Võ Đang, Thiếu Lâm hay thậm chí Hoa Sơn, Toàn Chân, Tung Sơn đều là đại phái có hơn trăm năm thành lập,
bản thân võ lâm nam phương nhìn đi nhìn lại đều thiếu cái lịch
sử phát triển kia “.
“ Đối với người phương nam thì Nga
My, Cái Bang, Võ Đang, Thiếu Lâm cùng Toàn Chân như năm tảng đá
lớn đè lên lồng ngực vậy, gần như không thể vượt qua tuy nhiên
lần này đến Hành Dương tỷ tỷ lại cảm thấy võ lâm phương nam
muốn mượn cơ hội này đè bắc phương một lần, thiên tài xuất
hết “.
Hoàng Dung nghe đến câu này của Viên Tử Y, nàng cũng khẽ mỉm cười mà đáp.
“Tử Y tỷ a, muội đâu có tham gia đâu, sao phải cẩn thận với hắn làm gì? “.
Viên Tử Y ánh mắt sáng lên mà nhìn Hoàng Dung, nàng biết Hoàng
Dung không tham dự tranh đoạt 6 vị trí còn lại trong đại hội
lần này nhưng nàng luôn có niềm tin được nhìn thấy vị muội
muội này.
Nàng biết Dung muội của mình cũng rất muốn
tham ra Tiềm Long đại hội, bằng trí tuệ của nàng không bằng
cách này hay cách khác... nhất định sẽ xuất hiện.
“Không tham gia thật sao, vậy thật sự là đáng tiếc rồi”.
Nhìn Viên Tử Y mỉm cười, Hoàng Dung cũng mỉm cười đồng thời nàng
liền nhớ lấy cái tên Cổ Chân kia, kẻ đến cả Viên Tử Y cũng
nói như vậy thì nàng không thể không quan tâm.