Nhìn Mạc Ly, Vô Song một lần nữa phải giữ cho mình bình tĩnh, hắn im lặng cả phút rồi mới chậm rãi mở miệng.
“Khoảng 4 năm trước, tại Hắc Địa ta có cơ duyên gặp mặt Trường Sinh Chân Nhân – Trương Tam Phong”.
“Khi đó bản thân lão nhân gia muốn đưa ta đến một nơi, lão nhân gia
nói là kỳ ngộ, ta đến Thiên Ý Thành đương nhiên là để mạnh
lên, nay lão nhân gia đã nói như vậy ta cũng không ngần ngại rời khỏi Thiên Ý Thành đi theo Trường Sinh Chân Nhân “.
“Sau đó ông... đưa ta đến một mật địa cách ly hoàn toàn với thế giới
bên ngoài, theo lời lão nhân gia chỗ này gọi là Kiếm Trủng, là mộ địa của Độc Cô Cầu Bại”.
“Mộ địa này là một tòa
mê cung nằm sâu bên trong Thiên Ý Thành, chính bản thân ta cũng
không thể đi ra trừ khi... có thể nắm giữ chọn bộ Độc Cô Cửu
Kiếm của Độc Cô Cầu Bại, mượn hướng dẫn của Độc Cô Cửu Kiếm
mới có thể đi ra khỏi khu vực này “.
“Ta mất hai năm ở
trong Kiếm Trủng mới có thể thoát ra nhưng mà cửa ra... lại
không phải ở Thiên Ý Thành nữa, cửa ra của Kiếm Trủng không
ngờ lại nằm ngoài Vương Bản Sơn, sau đó Trường Sinh Chân Nhân ông ta lại đến đón ta... đưa ta lên Võ Đang”.
“Ta ở Võ Đang
khoảng 1 tháng sau đó vốn muốn liên lạc với các ngươi tuy nhiên
Trương Tam Phong lão nhân gia muốn ta tới Đại Lý một chuyến, gửi một phong thư đến Đại Lý hơn nữa việc này phải làm thật bí
mật”.
“Ta rời khỏi Võ Đang, một đường bí mật hành tẩu
liền tới Đại Lý, sau khi gửi phong thư của Chân Nhân cho Đoàn
Thị Đại Lý liền trở về, trên đường trở về ta không ngờ lại
bị tập kích, hắc y nhân là thế lực phương nào chính ta cũng
không nhận ra, gần như không thể phán đoán bất quá hắc y nhân
rất mạnh, một đường vừa chạy vừa chiến cho đến Đại Lý Vô
Lượng Sơn, ta rốt cuộc không địch lại mà ngã xuống vực”.
“Lúc đó ta tưởng mình đã chết đi nhưng lại may mắn rơi vào một
thạch động, gọi là Vô Lượng Ngọc Bích, ở nơi này ta... nhận
được truyền thừa của Tiêu Dao Phái, học tập Bắc Minh Thần Công
cùng Tiểu Vô Tướng Công tuy nhiên khi đó ta bị mắc chứng mất
trí nhớ, không biết mình là ai, đi đâu về đâu, ta cứ như vậy
sinh hoạt trong Vô Lượng Ngọc Động suốt 2 năm”.
“Mãi đến
khi ta luyện đại thành Bắc Minh Thần Công, cùng Tiểu Vô Tướng
Công của Tiêu Dao, lúc đó trí nhớ ta mới trở lại, ta liền lập
tức rời khỏi Đại Lý, một đường đi về Trung Nguyên, tại đây ta
nghe được Hành Dương Thành – Lưu Chính Phong quyết định chậu
vàng rửa tay, ta nghĩ đây là đại sự của võ lâm phương nam, rất
có khả năng tại đây gặp được người Thiên Long Giáo.. từ đó
không ngủ không nghỉ một đường di chuyển tới đây “.
“Bốn
năm qua,ta như rời khỏi thế giới này, triệt để cách biệt với
thế gian, ta không thể liên lạc với ai cũng không biết cái gì
xảy ra xung quanh, thiên hạ phong vân chuyển đến nơi nào... mãi
cho đến bây giờ ta mới thấy Mạc Ly tỷ tỷ... mới thấy người
đầu tiên mà ta nhận ra sau suốt 4 năm”.
Cái chuyện xưa này đương nhiên là Vô Song soạn sẵn, hắn soạn sẵn từ khi còn ở bên Thanh Tuyền, dù sao nhất định cũng phải hợp thức hóa lý do
hắn biến mất.
Độc Cô Cửu Kiếm hắn đương nhiên biết, vụ
Kiếm Trủng tại thế giới này chắc hẳn cũng tồn tại, Vô Song
không sợ ai hoài nghi.
Vô Lượng Ngọc Động thì càng không
phải nói, không có cái này thì làm gì có Đoàn Dự về sau hơn
nữa Bắc Minh Thần Công cùng Tiểu Vô Tướng Công bản thân hắn
đương nhiên cũng biết.
Dựa vào Tiểu Vô Tướng Công thì Vô
Song còn có thể hợp lý hóa luôn cả việc hắn biết Hàng Long
cùng Đấu Chuyển TInh Di dù sao Tiểu Vô Tướng Công chuyên đi sao
chép võ học của người khác đương nhiên Tiểu Vô Tướng Công cho
dù có sao chép Hàng Long cũng không thể nào bá đạo như Hàng
Long chính tông bất quá Vô Song nếu thật sự thêm mắm thêm muối
vào cũng có thể nói thông, đặc biệt hắn có gì cứ đổ cho
Trương Tam Phong, trên đời chỉ sợ không có mấy người không tin.
Cuối cùng là dung mạo hắn thay đổi, Vô Song cứ
đổ thẳng cho hai tuyệt học Bắc Minh Thần Công cùng Tiểu Vô
Tướng Công, dù gì Tiêu Dao Phái không phải toàn trai xinh gái
đẹp sao?, tuyệt học của Tiêu Dao Phái trong mắt người đời vốn
vô cùng thần bí, nay bịa thêm một cái công dụng trú nhan hoặc
thay đổi dung mạo cũng không phải là không ai tin.
_ _ _ __ _ __ _ _
Lời nói của Vô Song thực sự rất khó tin nhưng mà Mạc Ly cũng không tìm ra lý do gì để nói lại.
Câu chuyện này khó tin ở việc Vô Song quá may mắn nhưng mà nếu
muốn giải thích cho việc làm thế nào để một đứa trẻ năm nay
mới 15 tuổi đã có thực lực vượt qua cả Ca Lâu La thì cũng chỉ có thể lấy lý do này mà giải thích.
Độc Cô Cầu Bại
là đế vị, truyền thừa của Tiêu Dao Phái cũng là truyền thừa
của đế vị cường giả – Tiêu Dao Tử, nhận truyền thừa của hai
vị cường giả đế vị hoàn toàn có thể khiến Vô Song đạt đến
cái tình trạng này, tuy độ khó rất lớn nhưng không phải là
không thể.Mạc Ly rốt cuộc cũng chấp nhận cái chuyện xưa này, nàng trong mắt liền hòa hoãn một chút sau đó nhìn Vô Song thật kỹ, như cố
gắng xác nhận lại đây là tiểu tử năm đó mà nàng biết.
Cái sự yên tĩnh này kéo dài không lâu nhưng lại làm cho Vô Song cảm thấy áp lực đè lên ngực mình cực kỳ lớn.
“Được rồi, Khinh Huyền nàng... không có việc gì nhưng mà cũng không tốt cho lắm”.
“Thiên Long Giáo trước đây hay là Thăng Long Hội mà ngươi cùng nàng
sáng lập hiện tại tình trạng an nguy sớm tối, có thể nói nửa hủy diệt cũng không quá “.
“Thời gian ngươi rời đi mọi
thứ vốn rất tốt, chúng ta theo kế hoạch của ngươi đẩy mạnh
giao thương giữ Tây Vực cùng Trung Nguyên, đẩy mạnh tích súc tài nguyên cùng tiền bạc đồng thời với sự giúp đỡ của Xà Vương,
Thăng Long Hội có thể cộng đồng chia sẻ hệ thống tình báo của Thiên Địa Hội cùng Hồng Hoa Hội”.
“Cả ta và Khinh Huyền
đều đồng ý với việc kéo địa bàn hoạt động Thăng Long Hội về
phía nam, cách xa chính quyền nhà Thanh, cách xa các đại phái
giang hồ hơn nữa nam phương cũng cực kỳ giàu có, việc luân
chuyển hàng hóa phi thường dễ dàng”.
“Khoảng thời gian
đầu sau khi được triều đình nhà Thanh cấp phép giao thương,
chúng ta bắt đầu đặt cứ điểm tại phương nam sau đó lại thêm Tây Hạ đứng ra mở đường, chúng ta cũng có thể thông thương ở Tây
Vực, Khinh Huyền khi đó thậm chí đã thấy được ngày Thiên Long
Giáo chúng ta trở lại, nàng còn nói đây là lúc Phượng Hoàng
Trùng Sinh”.
“Con đường thông thương của Thăng Long Hội đầu
tiên thì đi thẳng qua Nhạn Môn Quan, tập kết ở Tây Hạ sau đó
luân chuyển qua các quốc gia Tây Vực. Con đường thứ hai là đường thủy, dùng đại thuyền chở đồ từ Đông Độ Khẩu thẳng đến Phù
Tang cùng Đài Loan, tại Đài Loan được Xà Vương sắp xếp cho một
tiểu đảo để tập kế đồ rồi lại vòng ngược lại Tây Hạ. Con
đường cuối cùng thì nhờ vào quan hệ của Mạc Sầu với Ngũ Độc Giáo, mượn đất của người Miêu Cương làm nơi giao thương, coi như
một cái Nhạn Môn Quan thứ hai “.
“Mọi việc vốn rất tốt
cho đến khi minh hữu của Thăng Long Giáo... muốn tự mình làm
riêng, minh hữu lại đâm sau lưng chúng ta một đao”.
Nàng
nói đến đây hận ý không nhẹ, phải biết người minh hữu này cơ
hồ hủy đi ¾ Thăng Long Hội, cướp đoạt toàn bộ con đường, cùng
sinh ý của Thăng Long Hội, khiến cho Thăng Long Hội gần như diệt
tuyệt.
Nghe Mạc Ly nói đến đây, Vô Song ánh mắt trở nên
lạnh hơn bao giờ hết, hắn không rõ minh hữu của Thăng Long Hội
là ai nhưng hắn lại có thể lờ mờ đoán được.
Tại sao Vô Song có thể đoán được là Lý Thu Thủy?, Vô Song đâu có lạ gì nàng.
Lý Thu Thủy tại thế giới này cùng thế giới kia vốn là một loại người, giảo hoạt như hồ ly, thậm chí là độc ác vô cùng, dạng người thích gì làm đấy không quan tâm trước sau, không quản
thiện ác chỉ cầu khoái nhân tâm.
Nếu không phải ở thế
giới kia có A Thanh cùng Vô Song, có thể thành công thay đổi bản thân nàng chỉ sợ Lý Thu Thủy thế giới kia vẫn là một đầu hồ ly, độc còn hơn cả độc của Âu Dương Phong.
Lý Thu Thủy
tại thế giới này bản thân Vô Song còn chưa gặp qua bao giờ,
cũng không có A Thanh đến chế ngự nàng, nàng phá tung tất cả
vốn chẳng phải khó.
Thăng Long Hội ban đầu được lập nên
trên danh nghĩa là sản nghiệp của Tây Hạ, là đoàn thương gia
của Tây Hạ, đến cả giấy phép kinh doanh, giấy phép xuất nhập
hàng hóa đều là nhà Thanh cấp cho Tây Hạ rồi Tây Hạ mới cấp
cho Thăng Long Hội.
Lý Thu Thủy ban đầu chưa quen với việc
hành thương, nàng ta có thể chờ đợi nhưng mà sau này thì sao?,
khi đã bắt được tất cả các mối làm ăn của Thăng Long Hội,
nàng lật bàn cũng chẳng có gì khó khăn.
Tây Hạ Nhất
Phẩm Đường mạnh hơn xa Thăng Long Hội của Vô Song, Tây Hạ Nhất
Phẩm Đường của Lý Thu Thủy một khi đã quen với công việc cùng
con đường kiếm tiền của Thăng Long Hội thì thay thế không khó.
Năm đó nàng nợ ơn phụ thân của Vô Song một lần, mượn ân tình này
nàng đến Trường An thành công kết nối thương nghiệp giữa Tây Hạ cùng Trung Nguyên, với nàng mà nói ân tình đã trả đủ hơn nữa
thậm chí nàng có thể kiêu ngạo mà nói rằng... nàng cho Thăng
Long Hội 2 năm kiềm tiền, đây còn là nể tình xưa nghĩa cũ.
Nàng cho dù nói vậy, Thăng Long Hội làm gì được nàng?, đừng nói
Thăng Long Hội cho dù Thiên Long Giáo tàn dư tất cả tập hợp lại cũng không địch nổi Tây Hạ.
Điều duy nhất mà Vô Song
không hiểu là... Lý Thu Thủy vốn không thích đi một mình, ít
nhất là với những gì hắn hiểu về nàng.