Ca Lâu La thực sự rất mạnh, mạnh đến kinh khủng.
Người
này không phải nhân vật của Kim Dung, cũng như Thiên Vương, Long
Vương hay Vô Hà Tử, bọn họ là người của thế giới này.
Vô Song cũng biết người của thế giới này sẽ không thua nhân vật
trong Kim Dung, hắn suốt ngày hạ thấp Vô Hà Tử nhưng mà hắn
cũng không tin có bất cứ đế vị nào trên đời có thể dễ dàng
thắng Vô Hà Tử, cũng đừng quên đế vị thế giới này không chỉ
có Vô Hà Tử còn có Cầm Đế, còn có cả Đao Tông thậm chí càng nhiều người mà Vô Song không biết.
Cao thủ ‘bản địa’
cùng cao thủ ‘Kim Dung’ liền tạo thành một thế giới, một cái
thế giới thiên kỳ bách quái, kỳ nhân vô số, mãnh nhân cũng chưa bao giờ ít tuy nhiên cao thủ thiên tài của thế giới này thú
thật Vô Song lại chưa thấy ai.
Ví dụ nhắc đến thiên tài
của Kim Dung liền có thể kể cả đám người, thế giới này lấy
ai so với Dương Quá?, Trương Vô Kỵ hay thậm chí là Lệnh Hồ Xung
đây?.
Đến khi Vô Song quyết đấu với Ca Lâu La rốt cuộc cũng biết thiên tài của thế giới này là như nào.
Ca Lâu La quá mạnh, nói kẻ này không dưới Kiều Phong bản thân Vô
Song cũng tin, thế giới này có lẽ thật sự không thiếu thiên
tài có thể so với những người mang theo hào quang nhân vật
chính kia.
Một chiêu chí dương chí cương của Vô Song, vốn
nghĩ ép được Ca Lâu La lại nhưng mà hai bên cũng không ai qua
được ai, Vô Song chỉ cảm thấy tức ngực vô cùng như có một tảng đá lớn đập vào ngực mình vậy.
Tiếp theo ‘kình khí’
ngưng tụ của chiêu Tiềm Long Vật Dụng cũng lập tức bị đánh
vỡ, Vô Song biết nếu hắn không nghĩ cách thì lần này đúng là
ăn đòn thảm.
Vô Song lập tức đưa hai tay ra, hai cổ tay ép vào nhau, hai tay hợp lực đánh mạnh một đòn.
“Long Chiến Vu Dã”.
Chiêu này vốn mang tính lâm nguy bộc phát, chỉ chiến mà không lùi,
như trọng chùy đánh vào đối phương, như cuồng long nghiền ép
tất cả.
Vô Song dùng một chiêu nện thẳng vào sóng kình
lực trước mặt, sau đó cả người hắn vậy mà vẫn bị hất bay ra
phía sau, hai chân bám trên mặt đất tạo thành một khe rãnh dài.
Đến khi khói bụi tan đi, Vô Song thậm chí quỵ một chân xuống, trong miệng lần thứ hai chảy ra máu tươi.
Hắn vẫn không có bị thương quá nặng nhưng lực phản chấn của hai
chiêu vang vào nhau khiến hắn không thể không phun ra một ngụm
máu này, giải tỏa áp lực cho lồng ngực, mặt của hắn cũng
không khỏi trắng lại.
Vô Song hơi hơi ngửa đầu lên nhìn về phía trước, lúc này Ca Lâu La cũng hiện ra sau làn khói.
Nguyên một mảnh đại địa ở giữa hai người bị đánh nứt ra, nên biết
mặt đất nơi đây vốn cứng vô cùng vậy mà cũng bị oanh tạc như
địa lôi vậy.
Vô Song không rõ Ca Lâu La dùng chiêu gì để
phá hủy dư chấn đòn đánh vừa rồi bất quá nhìn hắn cũng không có tốt đẹp gì, Vô Song có thể thấy hai cổ tay của Ca Lâu La
gãy gập lại, nhìn kinh khủng vô cùng.
Đương nhiên đây chỉ
là vẻ bề ngoài, kẻ luyện Du Già Công vốn là yêu quái, là một đám quái vật không sợ ngoại thương đặc biệt là thương tổn liên quan đến xương cốt.
Quả như Vô Song nghĩ, hai bàn tay gãy
gập kia khẽ run lên, sau đó chỉ nghe răng rắc liền trở về bình
thường, tà đạo vô cùng, cũng may trên hai bàn tay kia từng giọt
máu vẫn theo ngón tay chảy xuống nếu không Vô Song còn tưởng
đối phương lông tóc không tổn hại.
Nghĩ cũng thấy kỳ, Vô
Song cảm thấy lúc này mình cũng rất giống Viên Thừa Chí ngày
xưa quyết đấu với Quách Tĩnh, thân mang theo Cửu Âm Chân Kinh vốn không khác gì Tử Hà Thần Công của Viên Thừa Chí, nội thương
không ngừng được cải thiện, nhìn như nghiêm trọng nhưng thật ra
cũng không có gì đáng ngại.
Đối phương thì lại giống
Quách Tĩnh khi đó bất quá Quách Tĩnh dùng kình khí bảo vệ cơ thể, mượn kình khí Hàng Long khiến hắn không sợ ngoại thương,
không sợ kiếm pháp của Viên Thừa Chí còn Ca Lâu La thì lại
trực tiếp hồi phục cả ngoại thương.
_ _ _ __ _ _
Ca
Lâu La thấy Vô Song ngước lên nhìn mình, trong lòng hắn cũng âm
thầm kêu khổ nhưng nơi này là địa bàn của Ca Lâu La, hắn không
thể tỏ ra yếu thế.
Ca Lâu La muốn đánh bại Vô Song không?, cái này đương nhiên là có nhưng mà hắn không thể.
Đây không phải vì Ca Lâu La kém mà là vì Vô Song có Cửu Dương Thần Công.
Cũng như Cửu Âm Chân Kinh, Vô Song chưa từng vận Cửu Dương Thần Công
nhưng Cửu Dương Thần Công vẫn sẽ vì hắn tăng tốc độ khôi phục
nội lực, cái này gần như là một loại kỹ năng bị động vậy,
không thể tắt được, cho dù Vô Song không sử dụng nó vẫn luôn
tồn tại.
Cửu Âm Chân kinh trị nội thương, Cửu Dương Thần
Công hồi nội lực, nội lực của Vô Song chưa đến mức liên miên
bất tuyệt nhưng mà cũng có lợi hơn Ca Lâu La nhiều.
Ca Lâu La cũng không biết trạng thái của Vô Song ra sao nhưng mà hắn cũng biết trạng thái của hắn.
Nếu hai bên chỉ giao thủ qua lại như dạng lấy Cầm Long Công đấu với Cầm Long Trảo thì Ca Lâu La đánh với Vô Song vài ngày cũng
không ngại nhưng nếu liên tục dùng đại chiêu, chỉ khoảng nửa
ngày lập tức Ca Lâu La cũng ăn không tiêu.
Ca Lâu La âm thầm ước lượng nội lực của Vô Song, sau đó hắn lên tiếng.
“Nếu chỉ là luận bàn vậy giải quyết theo luận bàn đi, lấy 3 chiêu
định thắng bại, lúc trước coi như 1 chiêu, giờ còn 2 chiêu”.
Bát Bộ Thiên Long không phải khi nào cũng tập hợp, bọn họ tập hợp không phải cho vui, lúc này mặt trời sắp xuống núi, đúng là
Ca Lâu La không có thời gian.
Đừng nói là Ca Lâu La không có thời gian, Vô Song cũng không có.
Chí nhu sinh chí dương, chí dương sinh chí nhu, chí dương chí nhu hòa hợp, vừa nghĩ đến trường hợp thứ 3 thì Vô Song cũng biết Ca
Lâu La tính dùng đại sát chiêu.
Vô Song cũng không dám chậm trễ nữa, khí của hắn cũng lập tức
bành trướng hơn nữa Vô Song bống nhiên cho người khác cảm giác
lớn lên, thân thể mơ hồ trở nên hùng vĩ như thiên địa.
Nhìn thấy Vô Song biến đổi, Ca Lâu La cũng âm thầm kiêng kỵ, hắn thậm chí cũng đoán ra luôn Vô Song muốn dùng gì.
“Hàng Long Thập Bát Chưởng – Chấn Kinh Bách Lý”.
Vô Song đưa hai tay lên cao, thân ảnh Kim Long bay vút lên trời rồi
biến mất hoàn toàn nơi cửu thiên, ánh mắt Vô Song càng ngày
càng sáng, chí dương chí cương nội lực thậm chí như muốn đốt
cháy chính bản thân hắn.
Chí dương chí cương trên lý
thuyết thì thua kém bất cứ cảnh giới nào trong ba cảnh giới
nêu trên tức là có phần không bằng Chí Dương Chí Nhu Hợp Nhất
của Ca Lâu La nhưng mà một chiêu Chấn Kinh Bách Lý này không chỉ xem nội lực.
Câu thông thiên địa, chưởng pháp như cơn sóng ngàn trùng, thế như sấm chớp, chấn kinh trăm dặm.
Uy lực của Chấn Kinh Bách Lý liền phải xem khả năng câu thông
thiên địa hay cái gọi là uy thế, uy thế bản thân càng mạnh thì tỷ lệ thuận với khả năng câu thông thiên địa càng mạnh.
Một chiêu Chấn Kinh Bách Lý này bản thân Kiều Phong tuyệt đối vượt qua Hồng Thất Công thậm chí vượt qua Quách Tĩnh bởi hắn là
Thần Võ, trời sinh đã có cái gọi là thần uy bất quá nếu so
với Vô Song thì đúng là có chút thua kém.
Thần Võ của
Kiều Phong giúp Kiều Phong vô thức câu thông thiên địa nhưng Vô
Song lại có ý thức câu thông thiên địa, hắn dù sao cũng nghiên
cứu rất kỹ con đường này, từng đàm đạo cùng Vương Trùng Dương, cùng Độc Cô Cầu Bại thậm chí Thái Tố Thiên Tượng của Triệu
Khuông Dẫn bản thân Vô Song còn nắm giữ, trình độ không cần
phải nhiều lời.
Chỉ thấy bốn phương tám hướng gió nổi
vân động, cả thiên địa như bị Vô Song điều động sau đó từ trên
bầu trời một hư ảnh Kim Long lại lao xuống tuy nhiên nó không
còn là Kim Long nữa mà là Lôi Long.
Hai tay thu lại, nửa người hạ thấp, Vô Song đẩy ra đầu Lôi Long này.
“Chấn Kinh Bách Lý”.
Gió sét gầm vang, thiên địa như biến động, một chưởng này của Vô
Song tuyệt đối là đỉnh cao của chính bản thân hắn hiện tại.
Ca Lâu La thấy một chưởng này, hắn cũng không có ý lùi, một chân dẫm xuống, một chân bước lên một bước, hai tay cùng đẩy.
“Thủy Long Xuất Hải – Thiên Hỏa Cuồng Long”.
Hai tay vẽ ra hai đầu long, một cái là Thủy Long, một cái là Hỏa
Long, lấy thủy hỏa dung hợp, toàn bộ gân cánh tay của Ca Lâu La
nổi lên, thân hình không ngừng rung chuyển.
Lôi Long gầm
thét thế không thể đỡ, Thủy Hỏa Lưỡng Long quyện vào nhau uy
thế không hiện nhưng lại cất chứa một luồng năng lượng sẵn
sàng bạo nổ.
Lại một lần nữa, Vô Song với Ca Lâu La cứ như mất trí, chỉ muốn dốc hết sức không để lại một chút đường lui.
Lần này lại là một âm thanh kinh khủng vang lên, Chấn Kinh Bách Lý
còn mang theo cả sóng âm diệu dụng, nó làm nguyên một đỉnh
Hành Sơn rung chuyển, chim muông đang bay lượn trên trời rất nhiều con không thể ổn định thân hình mà lao xuống đất, muông thú
phủ rập xuống đại địa.
Muông thú như vậy con người cũng
không khác là bao, phòng ốc của Thiên Ưng Trại đều rung lên,
Thiên Ưng giáo đồ ở gần một chút trực tiếp bị chấn cho bất
tỉnh nhân sự, Thiên Ưng giáo đồ ở xa may mắn hơn thì chỉ thấy
ù tai hoa mắt cả người nằm bệt xuống.
Mạc Ly thậm chí
phải gọi ra hộ thân cương khí, dùng toàn lực mà chắn dư chấn
cho Âu Dương Tuệ, ấy vậy cả hai người vẫn cứ bị thổi bay đi.
Hai người đối chưởng cứ như một hồi diệt thế, hai người đối
chưởng uy thế hơn trận Quách Tĩnh – Viên Thừa Chí đâu chỉ vài
lần?.
Cái này thực sự Vô Song không thể hiểu nổi, cứ như Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng Thiên Long Bát Bộ Thần Công có
thâm thù đại hận vậy, khi hai loại chưởng pháp này va chạm với nhau nó tạo ra dư chấn kinh khủng gấp mấy lần bình thường.
Rõ ràng chỉ là hai ngũ tuyệt hậu kỳ độ chưởng nhưng uy lực thậm chí đã kéo thẳng đến ngũ tuyệt đỉnh phong liều sống liều
chết đánh ra thậm chí là đế vị cường giả đọ chiêu uy thế
cũng chỉ thế này mà thôi.
Núi long đất lở, nguyên phần địa lao sau lưng Vô Song gần như đổ sập xuống, che đi cả mật địa dưới lòng đất.
Tiếp theo chỉ thấy loáng thoáng hai thân thể bắn ngược ra ngoài.
Vô Song bị bắn ngược vào lớp đất đá ngay sau lưng, Ca Lâu La thì
bị hất bay vào mấy thân cây gần đó thậm chí làm nguyên thân cây bị đánh gãy.
Thiên Long Thần Công là của phụ thân hắn nhưng nó hiện tại thuộc về Ca Lâu La.
Hàng Long Chưởng Pháp lại chân chính thuộc về Vô Song, Vô Song lần
đầu tiên kể từ khi học Hàng Long hắn có loại cảm giác... tâm
ý tương thông với loại chưởng pháp này.
Cảm giác rất đặc dị, cảm giác này Vô Song chỉ gặp duy nhất trên Quỳ Hoa Bảo Điển.
Vô Song cảm nhận được Hàng Long không muốn thua, chết cũng không
muốn thua hơn nữa hắn biết ở phía bên kia Ca Lâu La cũng sẽ có
cảm nhận tương tự, Thiên Long cũng sẽ không muốn thua, chết cũng không muốn thua.