Vô Song trở về vương phủ, bằng thân phận vương phủ thượng khách của hắn
bản thân hắn có thể tới lui tự nhiên, ở vương phủ ngoại trừ Hoàn Nhan
Hồng Liệt cùng ‘Bao Tích Nhược’ ra thì không ai có thể quản được hắn
thậm chí theo lý thuyết mà nói Hoàn Nhan Hồng Liệt còn phải dùng lễ đối
đãi với Vô Song, chính vì vậy bản thân Vô Song làm gì hay đi đâu trong
vương phủ cũng rất ít người hỏi đến, bằng vào cái thân phận này hắn thậm chí có thể điều động binh lực trong vương phủ trợ giúp, đương nhiên số
lượng cũng không quá nhiều.
Vô Song vốn cứ nghĩ một ngày đầy biến động cứ thế trôi qua dù sao thì khi hắn trở về cũng không thấy bất cứ
ai nhắc đến việc sáng nay tuy nhiên khi đêm tối đổ xuống, Hoàn Nhan Hồng Liệt lại cho người mời Vô Song đến ngự thư phòng.
Thân là thượng khách vương phủ, Hoàn Nhan Hồng Liệt đã mời đương nhiên Vô Song sẽ đi,
một đường đi theo quản gia, nhìn ngự thư phòng của Hoàn Nhan Hồng Liệt
càng ngày càng gần, trên mặt Vô Song cảm xúc hoàn toàn lẫn lộn.
Vô Song chưa gặp quân chủ của Đại Tống nhưng trong mắt hắn kẻ này chắc
chắn chẳng thể so sánh được với Hoàn Nhan Hồng Liệt, trong cái thế giới
này ngoại trừ Hoàn Nhan A Cốt Đã cùng Thiết Mộc Chân ra thì ai có thể ép được Hoàn Nhan Hồng Liệt?, chỉ từ một điểm này mà xem tài năng của Hoàn Nhan Hồng Liệt còn khiến Vô Song bội phục.
Hắn thật sự có thiện cảm với Hoàn Nhan Hồng Liệt chỉ là... chiều nay hắn vừa ngủ với vợ ông ta xong.
Nghĩ tới cái điểm này Vô Song trong lòng không khỏi xuất hiện một tia tà ác.
Nếu Hoàn Nhan Hồng Liệt biết bị Vô Song cắm sừng khả năng lập tức bất chấp tất cả liều mạng với hắn đi?.
Nghĩ đến Tây Thi rồi lại nghĩ đến Hoàn Nhan Hồng Liệt, Vô Song vẫn là cảm thấy thương cảm cho vị vương gia này.
Cái thế giới này thảm nhất nam nhân là ai?, cái nhân tuyển này có lẽ nên để Dương Thiết Tâm cùng Hoàn Nhan Hồng Liệt tranh nhau đi.
Theo nội dung cốt truyện, hai người nam nhân này bất chấp tất cả vì Bao Tích
Nhược nhưng hiện nay trong mắt Vô Song cả hai người bọn họ chỉ có tư
cách làm quân cờ cho Bao Tích Nhược mà thôi.
Cả hai người này đều không tệ nhưng để làm nam nhân của Tây Thi thì còn non lắm.
........
Đại quản gia dẫn đường cho Vô Song, khi đến trước cửa ngự thư phòng thì
liền dừng lại, cái lưng khom mình cung kính sau đó liền khẽ lên tiếng.
“Cơ cô nương, vương gia ở bên trong”.
Nói xong hắn cũng từng bước từng bước lùi lại, thân là đại quản gia của
vương phủ nhưng khiêm cung có thừa quả thật cũng là hiếm thấy.
Vô Song liếc nhìn lão quản gia dần dần đi khuất trong bóng tối, ánh mắt
không khỏi xuất hiện một tia sáng lập lòe, lão quản gia này không đơn
giản.
“Người này, là đại tông sư cao thủ?”.
Mang theo cái
nhìn như có như không về phía thân ảnh đại quản gia, Vô Song hơi nhếch
miệng, vương phủ quả thật tàng long ngọa hỏ.
Bình ổn lại tâm
tình, Vô Song rốt cuộc đẩy cửa đi vào bên trong, trong ngự thư phòng của vương gia lúc này vậy mà không chỉ có một mình ông ta, trong phòng còn
hai nam tử thân hình to lớn đang cung kính đối với vương gia cúi đầu.
Hai người này ăn mặc quần áo bằng da thú, nửa thân trên gần như để trần lộ
ra thân thể ánh lên màu đồng cùng cơ bắp cuồn cuộn, vừa nhìn đã thấy đây là hai vị luyện thể cường giả.
Vô Song vừa bước ra liền khiến
hai người này chú ý sau đó cả hai lập tức quay người lại, như hai con
trâu điên lao về phía Vô Song vậy.
Hai kẻ này tuyệt đối có thể
coi là cự nhân, thân hình cao đến hơn 1m9 cộng thêm ống tay ống chân
không khác gì cột đình, cả hai lao về phía Vô Song khiến Vô Song có cái
cảm giác hai đầu trâu mộng đang bất chấp tất cả lao về phía mình.
Vô Song ánh mắt hơi hơi nhíu lại.
Cái chớp mắt thứ nhất, hai kẻ này cánh tay đưa ra, song thủ chỉ còn cách Vô Song vài tấc.
Cái chớp mắt thứ hai hai cánh tay kia trực tiếp xuyên qua người Vô Song.
Cái chớp mắt thứ ba, cả hai thân hình đều run lên, thân hình to lớn rốt
cuộc xoay người lại dùng ánh mắt khó tin mà nhìn Vô Song, Vô Song vậy mà như u linh xuyên qua cả hai người họ mà xuất hiện trước mặt Hoàn Nhan
Hồng Liệt.
Vô Song căn bản cũng không để ý đến hai con trâu mộng
đằng sau, với Hoàn Nhan Hồng Liệt ngồi đó không nhanh không chậm mà lên
tiếng.
“Vương gia cho gọi ta?”.
Hoàn Nhan Hồng Liệt đối
với Vô Song cũng cuwoif cười, căn bản coi như chưa từng thấy chuyện gì
xảy ra, ánh mắt hướng về hai nam nhân vẫn còn chưa bình tĩnh kia.
“Thế nào hai vị?, bản vương nói thế hệ này võ lâm không ai hơn được Cơ cô nương hai vị đã tin chưa?”.
Trong thường thức võ học mà nói chia thành bất nhập lưu cao thủ, tam lưu cao
thủ, nhị lưu cao thủ, nhất lưu cao thủ, siêu nhất lưu cao thủ, tông sư
cao thủ, đại tông sư cao thủ...
Hai người kia bản thân cũng là
đại tông sư cao thủ, thực lực tương đối cường hãn nhưng trong mắt Vô
Song cả hai người này vẫn không là gì cả.
Bên trong đại tông sư
cảnh giới thật ra cũng chia thành các cảnh giới nhỏ hơn, chủ yếu là để
đánh giá chiến lực của đại tông sư với nhau, tất nhiên dạng phân chia
cảnh giới này cũng có thể coi như là khoảng cách chiến lực từ đại tông
sư cảnh đến ngũ tuyệt cấp độ cao thủ.
Nếu coi Kiều Phong là đại
tông sư đỉnh phong hay thậm chí là nửa bước ngũ tuyệt cao thủ thì cả hai nam nhân sau lưng kia cùng lắm chỉ coi là đại tông sư sơ kỳ, Vô Song
muốn giết bọn họ thì có chút vướng tay vướng chân nhưng muốn bại bọn họ
thì cũng không quá khó, từ sau trận chiến với Kiều Phong bản thân Vô
Song đúng là cảm thấy dạng đại tông sư cao thủ như hai kẻ kia vốn không
vào được con mắt của hắn nữa.
Cả hai người này cũng có thể coi là biết điều, hai người đều quay đầu lại hai tay chắp với nhau, đối với Vô Song cùng Hoàn Nhan Hồng Liệt khẽ cúi đầu.
“Cơ cô nương thân
pháp quả thật là kinh thiên hạ khiếp quỷ thần, hai chúng ta đi hết đại
giang nam bắc thật sự vẫn chưa nhìn thấy cao thủ trẻ tuổi nào đáng sợ
hơn Cơ cô nương, có Cơ cô nương trợ giúp thì đại sự của vương gia chắc
chắn sẽ thành”.
Đối với lời nói của hai người này Hoàn Nhan Hồng
Liệt vẫn tương đối hài lòng, hắn khẽ đứng lên mỉm cười, nụ cười mang
theo vài phần chân thật cùng gần gũi.
“Vậy ta liền cảm ơn lời tốt đẹp của hai vị bang chủ rồi, ta đã cho A Phúc chuẩn bị sẵn nơi nghỉ
ngơi cho hai vị bang chủ, nếu có cần thêm bất cứ thứ gì cứ việc thông
báo với A Phúc là được, ở vương phủ hai vị bang chủ chính là thượng
khách của Hoàn Nhan Hồng Liệt ta”.
Tiếp theo Hoàn Nhan Hồng Liệt
một đường mang tận hai người ra khỏi cửa, với tư cách là vương gia của
Đại Kim thì Hoàn Nhan Hồng Liệt đang rõ ràng hạ mình rất nhiều.
Nhìn theo ba người này cười cười nói nói mà đi ra ngoài, Vô Song đối với Hoàn Nhan Hồng Liệt nhẹ lắc đầu.
Nhìn ông ta lúc này hòa ái như vậy nhưng Vô Song căn bản không tin, đối với
Vô Song mà nói đây chỉ là thủ đoạn của Hoàn Nhan Hồng Liệt để mua chuộc
nhân tâm mà thôi.
Tất nhiên Vô Song hiện nay có thêm chút bất
ngờ, ngày hắn đi đến yến tiệc bên trong vương phủ đều không có mấy cái
đại tông sư cao thủ lúc này vậy mà xuất ra thêm ba người, đây là vì sao? đặc biệt là hai nam nhân vừa rồi, nếu có thể mời được hai nam nhân này
thì veicje gì mất công đối với đám người Lương Tử Ông?.
Hoàn Nhan Hồng Liệt đi cũng không lâu lắm, khi ông ta quay lại thì trong căn
phòng trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, Vô Song cũng chẳng còn đứng nữa mà trực tiếp tìm một cái ghế gần đó ngồi xuống, hắn dù sao cũng không phải đầu nhập với Hoàn Nhan Hồng Liệt mà là hợp tác, nếu là hợp tác thì hắn
căn bản không phải thuộc hạ của đối phương.
“Vương gia, hai người đó là?”.
Hoàn Nhan Hồng Liệt đối với câu hỏi của Vô Song cũng không có quá nhiều phản ứng, ông ta chậm rãi ngồi xuống ghế rồng của mình sau đó mới lên tiếng.
“Là hai vị bang chủ mới đầu nhập vào Đại Kim ta, một người là Thiên Lang
Bang Chủ - Trần Cô Lang, một người là trại chủ Thiên Mã Trại – Lệ Câu
Hồn, bất quá hai người này trong mắt Cơ cô nương chắc không là gì đi?”.
Vô Song tất nhiên ăn ngay nói thật mà gật đầu, cái gọi là Thiên Lang Bang
cùng Thiên Mã Trại là cái gì?, hắn căn bản chưa nghe thấy bất quá từ hai người này mà xem ra cùng lắm cũng chỉ như Hắc Vô Tà trên Dã Tam Pha,
cũng không có gì đặc biệt cho lắm.
“Hai người này so với đại quản gia vương phủ còn yếu hơn, đúng là không có gì đặc biệt cho lắm”.
Vô Song nói vậy làm Hoàn Nhan Hồng Liệt cười lên ha hả sau đó lại đầy thâm ý mà nhìn hắn.
“Cơ cô nương, việc sáng nay bản vương cũng biết một hai, ngươi lọt vào tập
kích của Cái Bang vậy không biết với đám người Cái Bang thì cô nương có
nhận định thế nào?”.
Vô Song lần này trầm ngâm một chút, hắn cảm thấy Cái Bang ở cái thế giới này không đùa được.
Cái Bang thật ra sau thời Thần Điêu Tam Bộ Khúc thì đã tàn tạ đến mức không thể tàn tạ hơn thậm chí đến đời Trương Vô Kỵ mà nói Cái Bang đã yếu đến mức đáng thương tuy nhiên trong cái thế giới này thì lại khác.
Cái Bang trong thế giới này là liên hợp thực lực của Thiên Long Bát Bộ cùng Anh Hùng Xạ Điêu, bên trong Cái Bang chỉ sợ có ít nhất hai vị ngũ tuyệt cao thủ, Hồng Thất Công là ngũ tuyệt cao thủ thì Uông Kiếm Thông chắc
chắn cũng là ngũ tuyệt cao thủ, lại thêm một Kiều Phong thì Cái Bang cơ
hồ đã có đến ba ngũ tuyệt cao thủ.
Ba ngũ tuyệt cao thủ cộng lại cho dù gặp Vương Trùng Dương cũng có thể đánh một trận.
Chỉ cần đợi Kiều Phong trưởng thành thêm vài năm, chỉ cần Kiều Phong chân
chính đột phá ngũ tuyệt cảnh giới thì ba vị ngũ tuyệt Cái Bang quả thật
có thể đồng cân đồng hạng với Vương Trùng Dương.Nếu lại lấy Kiều Phong
làm trận nhãn, lấy Uông Kiếm Thông cùng Hồng Thất Công phụ trợ lại thêm
các trưởng lão của Cái Bang mở ra Đả Cẩu Trận chỉ sợ Vương Trùng Dương
cũng chỉ có vào mà không có ra.
“Rất mạnh, ngoại trừ Thiếu Lâm ra thì Cái Bang xứng đáng làm võ lâm đệ nhất thế lực”.
Hoàn Nhan Hồng Liệt nghe vậy lông mày cau lại, hắn trầm ngâm một lúc rồi lại tiếp tục hướng về Vô Song lên tiếng.
“Bản vương sau khi biết ngươi bị lọt vào ám toán của Cái Bang liền lập tức
phái Đại Kim Cao Thủ đến tiếp ứng tuy nhiên khi đến nơi lại không phát
hiện ra bất cứ dấu vết gì của cô nương chỉ còn lại khí tức chiến đấu cực kỳ đáng sợ”.
“Cô nương là thượng khách của Đại Kim ta đương
nhiên không thể có vấn đề gì, ta liền cho thuộc hạ lật tung phạm vi mười dặm xung quanh thành Yến Kinh để tìm tung tích của cô nương, đến khi có thủ hạ báo cô nương trở về ta mới có thể thở ra một hơi, không biết Cơ
cô nương gặp vị trưởng lão nào của Cái Bang”.
Vô Song cũng chẳng suy nghĩ gì mà lập tức trả lời.
“Kiều Phong, hơn nữa là ta thua”.
Nghe thấy hai chữ ‘Kiều Phong’ rõ ràng cánh tay của Hoàn Nhan Hồng Liệt hơi hơi run lên, lông mày lại càng cau chặt hơn.
Danh tiếng của Kiều Phong cho dù là Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng nghe thấy một hai.
“Thua?, cô nương vậy mà thua?, Kiều Phong hắn mạnh như vậy sao?”.
Vô Song hơi hơi trầm ngâm rồi gật đầu.
“Hai người vừa rồi đối mặt với Kiều Phong, trong vòng 10 chiêu chắc chắn phải chết”.
Hơi dừng lại một chút, Vô Song tiếp tục lên tiếng.
“Hai người kia, nếu ta muốn giết ít nhất cũng phải trong vòng trăm chiêu”.
Hai kẻ kia ngoại công thực sự rất đáng sợ, năng lực phòng ngự tuyệt không
kém, nếu hai người cùng liên thủ bằng vào Vô Song hiện tại muốn phá vỡ
phòng ngự của bọn họ chỉ có cách đánh vào tử huyệt, chỉ cần hai người
một mực liều mạng phòng ngự trong vòng trăm chiêu bản thân Vô Song may
ra mới có thể đánh bại được hai người.
Về phần Kiều Phong thì
sao?, Vô Song tin tưởng kẻ này chỉ cần đánh ra liên tục 3 chiêu Kháng
Long Hữu Hối, hai vị đại tông sư sơ kỳ kia chết chắc.
Vô Song hắn thật sự rất khuyết thiếu thủ đoạn tấn công.
“Kiều Phong dĩ nhiên mạnh như vậy?, hai vị kia xuất thân Tây Vực, là thế lực
phụ thuộc dưới quyền Bạch Đà Sơn Trang của Âu Dương Tiên Sinh, năm đó Âu Dương Tiên Sinh thu phục hai người bọn cũng phải dùng ít nhất 30
chiêu”.
Vô Song nghe vậy căn bản liền bĩu môi, hai kẻ kia rõ ràng dát vàng lên mặt, nếu Tây Độc thực sự muốn hạ sát thủ chỉ sợ một chiêu
hai người này cũng không qua được, chỉ cần Tây Độc xài đến độc công thì
hai người kia lấy gì cản?, có chăng chỉ là Tây Độc muốn thu phục hai
người mà thôi, với thủ hạ tương lai không thể lập tức lấy tính mạng bọn
họ đi?.
Thêm một điều nữa, Tây Độc thật ra cũng không phải dạng
cường giả thiên hẳn về bẻ gẫy nghiền áp như Kiều Phong, bản thân Tây Độc theo trường phái đứng giữa âm nhu cùng dương cương hơn là chí dương chí cương của Kiều Phong.
“Đây là đánh giá của vãn bối với Kiều
Phong, bản thân Kiều Phong có lực sát thương cực kỳ đáng sợ, Vô Song đã
thấy không ít ngũ tuyệt cao thủ, quả thực có vài ngũ tuyệt cao thủ sức
tấn công còn yếu hơn cả Kiều Phong”.
“Kiều Phong người này hiện
nay mới là Đại Tông Sư cảnh giới, đợi hắn đột phá lên ngũ tuyệt cấp độ
chỉ sợ sư phụ của ta cũng chưa chắc áp chế được hắn, nếu hán sau này gặp được thiên đại cơ duyên... vô địch thiên hạ cũng không phải là không
thể”.
Hoàn Nhan Hồng Liệt hôm nay chỉ muốn gọi Vô Song đến hỏi về việc của đám người Cái Bang nhưng sau khi biết về sức mạnh của Kiều
Phong bản thân ông ta quả thật có chút lo lắng.
Nếu Kiều Phong
thật sự như lời Vô Song nói vậy thì sau này Đại Kim lấy gì ra thống nhất võ lâm? đừng quên trong võ lâm ngoại trừ Cái Bang ra còn có một Thiếu
Lâm càng thêm mạnh mẽ.
“Vậy Kiều Phong liền là vật cản của Cơ cô nương trong việc giúp bản vương thống nhât võ lâm rồi?”.
Hoàn Nhan Hồng Liệt đương nhiên chẳng phải loại hiền từ gì, ông ta liền ném cái vấn đề này cho Vô Song.
Theo suy nghĩ của Hoàn Nhan Hồng Liệt mà nói, nếu Kiều Phong đã mạnh như vậy thì nhất định phải diệt hắn từ trong trứng nước.
Người có thể diệt Kiều Phong ngay từ trong trứng nước đương nhiên chỉ có thể
là ngũ tuyệt cao thủ hơn nữa phải huy động không chỉ một vị.
Huy
động từ hai vị ngũ tuyệt cao thủ trở lên thì Hoàn Nhan Hồng Liệt không
làm được, chỉ một mình Âu Dương Phong đã khiến Hoàn Nhan Hồng Liệt dùng
hết tâm lực, ngũ tuyệt cao thủ không phải là dễ dàng mời đến như vậy,
đây đã là cao thủ siêu thoát thế gian, không phải muốn bọn họ hiệu lực
là được.
Đương nhiên nếu là Hoàn Nhan A Cốt Đả thì khác, Hoàn Nhan A Cốt Đả nhất định có thể điều động hai vị ngũ tuyệt cao thủ trở lên.
Ngoại trừ Hoàn Nhan A Cốt Đả thì Hoàn Nhan Hồng Liệt chỉ nghĩ đến Vô Song, ai bảo sư phụ của Vô Song là Lý Thu Thủy đây?, ai bảo Hoàng Dung thân cận
với Vô Song như vậy đây?.
Nếu Lý Thu Thủy – Hoàng Dược Sư cùng Âu Dương Phong đồng thời truy sát, Kiều Phong kể cả đạt đến ngũ tuyệt cảnh giới cũng chắc chắn phải chết.
Vô Song sao có thể không biết Hoàn Nhan Hồng Liệt đang nghĩ gì, ánh mắt của hắn xuất hiện hai tia sáng kỳ dị.
Trước khi hắn biết thân phận của Bao Tích Nhược thì hắn còn phải cẩn thận đối đãi với Hoàn Nhan Hồng Liệt nhưng mà hiện nay thì khác.
Im lặng một chút sau đó khóe miệng Vô Song cong lên.
“Vương gia, việc của Kiều Phong bản thân Vô Song nhất định tự mình giải quyết, tuyệt đối không nhọc công Vương gia lo lắng bất quá muốn diệt Kiều
Phong thì không thể không tính đến Bắc Cái – Hồng Thất Công, vậy không
biết Vương gia người có thể mời Âu Dương tiên sinh trợ giúp cho ta được
không?”.
Nếu có thể khiến Tây Độc trợ lực thì tại sao không yêu cầu?.
Hoàn Nhan Hồng Liệt lần này trầm ngâm hơn không ít, vừa nghĩ đến Âu Dương
Phong ông ta liền phải thật sự suy tính, tất nhiên lời Vô Song nói cũng
không phải là giả, muốn giết Kiều Phong sao có thể không quan tâm tới
Hồng Thất Công?.
“Âu Dương tiên sinh lúc này còn chưa đến Yến
Kinh, việc này đợi Âu Dương tiên sinh đến bản vương nhất định tự mình
thuyết phục Âu Dương tiên sinh giúp cô nương một tay “.
Vô Song nhếch miệng, Hoàn Nhan Hồng Liệt lời nói căn bản lập lờ vô cùng, không khẳng định mà cũng chẳng phủ quyết.
“Vậy xin chờ tin tốt của vương gia rồi, hiện nay trong người ta còn có
thương thế không nhẹ, không biết có thể đến dược khố chọn lựa vài loại
dược liệu hay không?”.
Âu Dương Phong không ‘mượn’ được thì Vô
Song liền hướng thẳng về dược khố của Hoàn Nhan Hồng Liệt, tất nhiên bản thân Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng không suy nghĩ gì nhiều mà sảng khoái gật đầu, nói về tài lực bản thân Hoàn Nhan Hồng Liệt vẫn là rất mạnh.
.......
Rời khỏi ngự thư phòng, Vô Song ánh mắt hướng lên thiên không rồi khẽ mỉm cười.
“Ngày mai đến gặp Tây Thi một chút, hỏi nàng xem... nàng có biết Trân Lung trận cờ hay không “.
Vô Song hiện nay có thể coi là một nửa Tiêu Dao đệ tử, chỉ cần hắn có thể
phá được Trân Lung thế cờ hắn liền có trăm phần trăm khả năng được Vô
Nhai Tử nhận làm Tiêu Dao chưởng môn đời sau.
Vô Song không phải là Hư Trúc, nếu hắn có được nội lực của Vô Nhai Tử, Vô Song có thể một đường lên thẳng ngũ tuyệt cao thủ.
Có thường thức võ học của Lý Thu Thủy, có nội lực của Vô Nhai Tử sau đó
hướng đến võ công của Thiên Sơn Đồng Mỗ, khi đó Vô Song hắn có thể đi
ngang thiên hạ.
Nghĩ đến Tiêu Dao Phái, khóe miệng Vô Song xuát hiện một nụ cười ma mị.
‘Cùng lắm mang Đoàn Diên Khánh đi cùng “.
Đoàn Diên Khánh là thuộc hạ của Lý Thu Thủy, Vô Song chỉ cần nói với Lý Thu
Thủy một câu tất nhiên có thể mượn được người này, mang thêm Đoàn Diên
Khánh lên Lôi Cổ Sơn, Vô Song không tin phá không nổi thế cờ Trân Lung.