Âu Dương Khắc sinh ra và lớn lên ở Tây Vực – Bạch Đà Sơn Trang, bản thân Bạch Đà Sơn Trang có thời tiết khắc nghiệt hơn rất nhiều so với sự ấm
áp của trung thổ, Âu Dương Khắc vì sinh ra và lớn lên ở Bạch Đà Sơn
Trang quang cảnh hắn được nhìn thấy nhiều nhất là đầy trời tuyết rơi
đồng thời màu sắc mà hắn thích nhất cũng là màu trắng, không phải ngẫu
thiên mà từ trên xuống dưới hắn mặc thuần một sắc trắng mà thôi.
Âu Dương Khắc thực sự bị ấn tượng rất mạnh bởi mái tóc màu trắng của Vô
Song hơn nữa Vô Song cứ như tiên tử bước ra từ trong giấc mơ của hắn
vậy, bất kể là màu tóc là làn da hay cái khí chất lạnh tựa băng sương
kia đều cho Âu Dương Khắc một cái hấp dẫn chí mạng khiến hắn gần như
không thể nghĩ ra cái gì nữa rồi.
Với thân phận và địa vị của Âu
Dương Khắc thì chỉ cần hắn thích rất ít nữ nhân có thể thoát khỏi ma
trảo của hắn nhưng khi đứng trước mặt Vô Song lại là một ngoại lệ, hắn
rất muốn chạm vào nữ nhân đang ngủ kia, rất muốn chiếm lấy nàng làm của
mình chỉ là hắn lại sợ, hắn sợ phá đi sự yên tĩnh, sự nhẹ nhàng trên
khuôn mặt xinh đẹp kia.
Nếu Đoàn Dự từng tìm thấy thần tiên tỷ
tỷ của mình khi nhìn thấy bức tượng nơi Vô Lượng Sơn thì lúc này Âu
Dương Khắc cũng rơi vào tình trạng tương tự đáng tiếc rất nhanh có người kéo hắn ra khỏi mộng tưởng của mình.
Chiếc giường này của Vô
Song cùng Hoàng Dung có rèm che hai bên, Hoàng Dung lập tức kéo rèm che
xuống che đi Vô Song bên trong, động tác này của Hoàng Dung mới làm Âu
Dương Khác cảm thấy thất thố, Âu Dương Khắc không phải là Đoàn Dự, đối
với hắn mà nói hắn không phải là loại nam nhân đặt nữ nhân lên trên hết.
Âu Dương Khắc nếu được chọn lựa giữa nữ tử tóc trắng không biết tên kia
cùng Hoàng Dung thì hắn vẫn sẽ chọn Hoàng Dung đương nhiên với cá tính
của Âu Dương Khắc thì kiểu gì hắn cũng sẽ chọn cả hai rồi để Hoàng Dung
làm chính thất ai bảo cha của Hoàng Dung là Đông Tà đây?, Đông Tà tuyệt
đối không cho phép con gái của mình làm tiểu thiếp nhà người ta.
Hoàng Dung vốn không biết làm sao ngăn cản Âu Dương Khắc nhưng giờ phút này
khuôn mặt xinh đẹp lại xuất hiện sự tự tin vốn có của chính mình.
“Ngươi đang nhìn cái gì?”.
Âu Dương Khắc bị Hoàng Dung nói vậy liền cứng họng sau đó ho khan.
“Hoàng Dung, nàng đừng hiểu lầm chẳng qua là ta thấy... thương thế của nàng ta quá nặng muốn nhìn rõ một chút mà thôi... không biết vị cô nương kia... phương tính đại danh là gì?”.
Hoàng Dung nét mặt vẫn giữ nguyên
nhìn Âu Dương Khắc nhưng sâu trong mắt mang theo vẻ khinh bỉ, nàng thực
sự cực kỳ coi thường Âu Dương Khắc, Âu Dương Khắc sao có thể sánh với Vô Song của nàng?.
“Hừ, Âu Dương Khắc ta cảnh cáo ngươi nàng không
phải là người mà ngươi có thể động vào, trước thế lực của nàng thì Bạch
Đà Sơn Trang của các ngươi tuyệt không gây sự nổi, tốt nhất ngươi nên
mang đám người của mình rời khỏi khách điếm này, nàng ta cần yên tĩnh
dưỡng thương”.
Hoàng Dung nói xong câu này quả thực có chút
ngượng miệng đồng thời cũng cảm thấy may mắn không thôi, hai cánh tay
của Vô Song bị vải trắng băng lên đồng thời lại đặt ở trước ngực dẫn tới việc phần ngực của Vô Song cũng trở nên tương đối khó nhìn rõ cộng với
việc dung mạo cùng khí chất của Vô Song làm Âu Dương Khắc sững người
khiến Âu Dương Khắc cũng không nhận ra được Vô Song vốn không có ngực
của nữ nhân, Hoàng Dung đương nhiên sẽ không cho Âu Dương Khắc cơ hội
nhìn kỹ một điểm này vì vậy trực tiếp buông rèm xuống sau đó một lần nữa chắn trước người Âu Dương Khắc.
Âu Dương Khắc lúc này cũng không có để ý đến ánh mắt của Hoàng Dung nữa rồi trái lại chỉ có sự hứng thú
càng ngày càng lớn, Âu Dương Khắc không hiểu có cái thế lực nào có thể
khiến Bạch Đà Sơn Trang không đấu được?, cùng là thế lực dưới quyền ngũ
bá năm xưa nhưng Bạch Đà Sơn Trang ngoại trừ Cái Bang cùng Thiếu Lâm ra
gần như không ngại bất cứ môn phái giang hồ nào ở Trung Nguyên, đây
chính là vị trí của Bạch Đà Sơn Trang trong cái thế giới này.
“Hoàng Dung ta cũng không phải muốn làm gì nàng ta chỉ đơn giản muốn hỏi quý
tính đại danh mà thôi hơn nữa nếu ta không nhầm thì tình trạng của nàng
ta cũng không tốt cho lắm, vấn đề này có lẽ Bạch Đà Sơn Trang chúng ta
có thể giúp được một hai phải biết bác của ta mấy ngày nữa cũng sẽ đến
Hoàn Nhan Phủ bằng y thuật hay nội lực của bác ta hoàn toàn tin tưởng có thể làm tình trạng của nàng ta trở nên tốt hơn ”.
Lời của Âu
Dương Khắc cũng không phải là không có lý, Bạch Đà Sơn Trang nổi tiếng
sử dụng độc nhưng trong độc vẫn luôn đi cùng với y chẳng qua bọn họ
không thể hiện một mặt y ra bên ngoài mà thôi, am hiểu độc dược mà không thông y lý thì tuyệt đối không ai tin, Bạch Đà Sơn Trang quả thực có
rất lớn khả năng có thể chữa trị thương thế cho Vô Song.
Hoàng
Dung đương nhiên cũng không muốn dấu thân phận của Vô Song trước mặt Âu
Dương Khắc dù sao sau này nàng biết Vô Song còn phải đến Hoàn Nhan Phủ
theo lời giao phó của Lý Thu Thủy mà rõ ràng Âu Dương Khắc có thể điều
động trọng binh Kim Quốc đã nói lên hắn với người Hoàn Nhan Phủ đã sớm
đứng trên một chiếc thuyền, Vô Song cho dù sớm hay muộn đều phải giáp
mặt với Âu Dương Khắc mà thôi.
“Được ngươi đã muốn biết thì ta
cũng không ngại nói cho người, nàng ta xuất thân chính là hoàng tộc Tây
Hạ hơn nữa sư phụ của nàng chính là đỉnh đỉnh đại danh Tây Hạ hoàng thái hậu – Lý Thu Thủy, nàng họ Cơ tên hai chữ Vô Song “.
Hoàng Dung
nói ra lời này quả thực có sức sát thương cực lớn, Bạch Đà Sơn Trang nằm ở Tây Vực xa xôi vì vậy cũng chẳng sợ bị Đại Kim đụng tới, Đại Kim muốn đánh đến Bạch Đà Sơn Trang thì còn xa lắm nhưng Tây Hạ Quốc thì lại
khác, tại thế giới cũ của Vô Song nơi mà toàn bộ 14 quyển thiên thư của
Kim Dung đều tập hợp lại cùng với một cái thế giới gốc cực kỳ rộng lớn
thì Tây Hạ chỉ là một quốc gia trung bình nơi Tây Vực Bách Quốc còn ở
thế giới này thì Tây Hạ tuyệt đối là đại quốc nơi Tây Vực, 1 vạn hùng
binh nơi tay san bằng Bạch Đà Sơn Trang không phải việc khó.
Tiếp theo là vị sư phụ của Vô Song, sự tồn tại của Lý Thu Thủy thân là người Tây Vực thì Âu Dương Khắc không thể không biết, Lý Thu Thủy chính là
Tây Vực đệ nhất mỹ nhân đồng thời cũng là nữ nhân mạnh nhất Tây Vực cho
dù là Tây Độc – Âu Dương Phong cũng chưa chắc đã có thể thắng nổi Lý Thu Thủy, chỗ dựa của Vô Song thật sự rất cứng, cứng hơn tưởng tượng của Âu Dương Khắc rất nhiều, nếu Hoàng Dung là nhân vật không nên đắc tội thì
Vô Song chính là nhân vật không thể đắc tội.
Âu Dương Khắc hai
tròng mắt lưu chuyển, hắn lần đầu tiên cảm thấy việc Hoàng Dung lén trốn ra khỏi Đào Hoa Đảo là việc tốt, nếu Hoàng Dung chấp nhận cọc hôn sự
kia thì hắn sao gặp được Vô Song?, trên cán cân lợi ích lúc này thì giá
trị của Vô Song liền đã sớm vượt qua khỏi Hoàng Dung, nghĩ đến một điểm
này ngọn lửa dâm tà của Âu Dương Khắc lại càng trở nên mạnh mẽ.
“Hoàng Dung, Cơ cô nương bị thương rất nặng, ở đây cũng không phải là nơi ở
tốt đễ dương thương thế của nàng ta chi bằng hai người theo ta đến vương phủ, trong vương phủ danh y vô số tất có người có thể điều trị thương
thế cho Cơ cô nương mà cho dù không ai có thể chữa trị được thì điều
kiện ở vương phủ cũng tốt hơn rất nhiều so với cái khách điếm tồi tàn
này, không biết Dung muội có đồng ý hay không?”.
Hoàng Dung thật
sự cũng không tìm được lý do nào để không đồng ý bất quá lúc này cả nàng cùng Âu Dương Khắc đều quay đầu nhìn ra bên ngoài cửa, có một âm thanh
khiến hai người chú ý, âm thanh của quyền cước giao nhau.
Âm
thanh quyền cước này cũng không phải nói đương nhiên là từ phòng Quách
Tĩnh, Quách Tĩnh chính là đang chiến đấu cùng hai tên hộ vệ của Âu Dương Khắc, kết quả trận chiến này cũng không hề khó đoán bởi người bị đánh
đương nhiên là Quách Tĩnh, đám hộ vệ của Âu Dương Khắc đều là cao thủ mà Âu Dương Phong phái ra bảo vệ hắn bọn họ mỗi người đều là tông sư cao
thủ thì sao Quách Tĩnh có cửa thắng?.
Quách Tĩnh đương nhiên cũng thực sự bị đánh thảm nhưng Quách Tĩnh da dày thịt béo, căn cơ bản thân
của hắn không quá cao nhưng bù lại thể chất của hắn cực tốt có thể nói
là xương cứng, bị hai cái tông sư cao thủ vây công vậy mà vẫn cố gắng
chạy ra ngoài được, Quách Tĩnh thật sự là kẻ ngốc nhưng chính vì kẻ ngốc nên hắn có thể coi là một nam nhân chân chính vượt xa Âu Dương Khắc,
hắn là một nam nhân có trách nhiệm, có tình có nghĩa.
Quách Tĩnh
một đường cố gắng chạy đến cửa phòng của Hoàng Dung cùng Vô Song, hắn
thật sự muốn xem bên Hoàng Dung cùng Vô Song thế nào thậm chí cũng chẳng quan tâm đến thảm trạng của mình, khuôn mặt mang vài phần chất phát kia thậm chí đã bị đánh sưng húp lên, vết máu tụ còn có thể nhìn thấy rõ
ràng bằng mắt thường.
Tất nhiên Quách Tĩnh muốn nhìn thấy tình
hình của Hoàng Dung hay Vô Song tuyệt đối không dễ bởi hắn còn phải vượt qua sáu tên hộ vệ của Âu Dương Khắc còn đang đứng ngay bên cửa ra vào,
sáu người này vừa nhìn thấy Quách Tĩnh lao đến lập tức sát khí hiện lên
cũng may bọn họ còn chưa kịp ra tay thì âm thanh của Hoàng Dung đã vang
lên.
“Dừng tay cho ta, các ngươi muốn chết?”.
Hoàng Dung
lúc này thực sự rất giận dữ, việc của Vô Song còn chưa qua dĩ nhiên lại
đến Quách Tĩnh, cho dù Quách Tĩnh rất ngốc thì hắn cũng là bằng hữu của
nàng, nhìn thấy Quách Tĩnh gặp nguy hiểm nàng căn bản không đứng im được đồng thời Hoàng Dung lần đầu tiên trong đời lại bắt đầu cảm thấy vô
lực.
Hoàng Dung có biết võ công thậm chí nếu Quách Tĩnh quyết đấu cùng nàng khả năng rất lớn là Hoàng Dung vẫn thắng nhưng võ công của
nàng căn bản không đủ dùng, khi mà Vô Song ngất đi thì không còn ai có
thể đánh bại đám người Âu Dương Khắc, trước thực lực của đám người Âu
Dương Khắc thật sự khiến Hoàng Dung cảm thấy bất lực, nàng thậm chí
không nghĩ ra cách gì để có thể chiếm thế chủ đạo trong lần đối đầu này
với Âu Dương Khắc, đây chính là chênh lệch về thực lực.
Âu Dương
Khắc thấy khuôn mặt của Hoàng Dung lập tức ra lệnh cho đám vệ sỹ của
mình dừng tay sau đó hướng ánh mắt về phía Hoàng Dung.
“Hắn là?”.Hoàng Dung cũng nhìn về phía Âu Dương Khắc sau đó chỉ thẳng luôn về phía
giường mà Vô Song đang nằm, ánh mắt của nàng đầy đè dọa.
“Hắn
đương nhiên không là gì của ta nhưng tốt nhất ngươi không nên đụng vào
hắn nếu không người đó tỉnh lại chính ngươi cũng chẳng dễ dàng gì, việc
ngươi nói chúng ta chuyển đến vương phủ đương nhiên cũng được bất quá
chuẩn bị cho chúng ta một cái xe ngựa lớn một chút “.
Âu Dương
Khắc nghe Hoàng Dung nói vậy liền nhíu mày lại tuy nhiên nghĩ tới thân
phận của Vô Song hắn rốt cuộc cũng vẫn nghe theo lời Hoàng Dung, Âu
Dương Khắc lập tức quay người rời đi đồng thời trước khi đi ra khỏi cửa
còn không quên ghi nhớ thật kỹ khuôn mặt của Quách Tĩnh, có thể nói hắn
liền ghi nhớ Quách Tĩnh.
Quách Tĩnh là nam nhân, chỉ cần hắn là
nam nhân lại ở cùng khách điếm cạnh hai nữ nhân xinh như hoa như ngọc
kìa liền đủ để Âu Dương Khắc ghen tị, may mắn cho Quách Tĩnh là hắn
không ở chung phòng cùng Hoàng Dung hay Vô Song nếu không Âu Dương Khắc
ngoài sáng có thể không làm gì nhưng trong tối không ngại tự mình tiễn
Quách Tĩnh lên đường.
Âu Dương Khắc thật ra cũng chưa có lý do gì để tin tưởng thân phận của Vô Song dù sao toàn bộ đều là lời nói từ một phía của Hoàng Dung tuy nhiên khi Hoàng Dung đã mang theo Vô Song tiến
vào vương phủ thì chỉ cần thân phận của Vô Song không đúng thì gần như
không bao giờ bước ra được khỏi vương phủ, việc Âu Dương Khắc tha cho
Quách Tĩnh cũng không phải là vì Vô Song mà đơn giản chỉ là bán mặt mũi
cho Hoàng Dung mà thôi.
.......
Chẳng biết bao lâu, Vô
Song lúc này thân hình khẽ động đậy, đôi mắt của hắn khẽ mở ra sau đó
cảm giác đầu tiên mà hắn cảm thấy đó là mình đang mơ ngủ bởi ánh mắt của Vô Song khi mở ra đầu tiên liền nhìn thấy trần giường, hắn rõ ràng nhớ
tại khách điếm chiếc giường không có trần đi?.
Cố gắng mở thật to mắt sau đó nhìn toàn bộ căn phòng thì Vô Song càng chắc chắn mình đang
mơ bởi đây nào phải là phòng ngủ tại khách điếm?, nơi này giống hệt căn
phòng của hoàng gia hơn nữa tại sao hắn cảm thấy bất cứ đồ vật nào cũng
đều mang theo thiên hướng nữ tính đi?.
Đồ vật trong căn phòng này gần như toàn bộ đều được dát vàng, ánh vàng của nó thậm chí còn đang
làm cho Vô Song cảm thấy lóa mắt, chiếc giường mà hắn đang nằm cũng phi
thường lớn, lớp đệm bên dưới êm ái vô cùng thậm chí xung quanh phòng còn có mùi trầm hương nhàn nhạt, đây rốt cuộc là trường hợp gì?.
Vô
Song cố gắng ngồi dậy, lưng dựa vào thành giường cánh tay vẫn còn cảm
thấy vô cùng đau đớn nhưng cũng không khó chịu như lúc ban đầu, cố gắng
đưa tay lên day day hai huyệt thái dương, rồi day day luôn đôi mắt của
mình chỉ là sau khi mở mắt lần thứ hai thì khung cảnh vẫn không hề thay
đổi.
“Đây rốt cuộc là việc gì?, chỗ nào đây? “.
Cố gắng
nhớ lại những việc trước khi ngất đi nhưng chẳng thể nghĩ ra cái gì liên quan đến căn phòng này, Vô Song cũng đành chỉ có thể hướng ánh mắt tìm
kiếm Hoàng Dung, lúc này thật sự trong lòng Vô Song cảm thấy một tia bất an.
Chạm chân xuống khỏi chiếc giường lớn thì Vô Song triệt để
ngây người, quần áo trên người hắn vậy mà cũng đã thay toàn bộ, đều là
quần áo nữ nhân hơn nữa quần áo này Vô Song cũng cực kỳ quen thuộc, đây
rõ ràng là đồ của Hoàng Dung, rốt cuộc đây là việc gì?.
Cố gắng
bình tĩnh Vô Song rất nhanh động não của mình, hắn biết mình cũng không
bất tỉnh quá lâu vì vậy khả năng rất lớn vẫn là ở trong thành Yến Kinh,
nếu đây là thành Yến Kinh thì thế lực duy nhất dàm làm nguyên một gian
phòng mạ vàng có lẽ cũng chỉ có Hoàn Nhan Vương Phủ của Hoàn Nhan Hồng
Liệt đồng thời nhìn cách đối đãi với bản thân mình thì có lẽ việc mà Vô
Song làm còn chưa bị phát hiện đi?.
Rất may cho Vô Song là người
giải đáp mọi thắc mắc của hắn rất nhanh xuất hiện, bên ngoài cửa lớn
Hoàng Dung đang mang một thau nước tiến vào, khi nàng nhìn thấy Vô Song
đã xuống được giường lập tức vui vẻ mỉm cười thậm chí cơ thể nhỏ nhắn
của nàng có chút run lên.
Trong khoảng thời gian Vô Song bất tỉnh đã khiến cho Hoàng Dung cảm thấy áp lực cực kỳ nặng nề, nàng gần như
phải căng mình ra vừa lo lắng cho Vô Song, vừa tìm cách suy nghĩ xem
bước tiếp theo nên làm gì mới tốt, nay Vô Song tỉnh lại nàng đương nhiên cực kỳ vui vẻ.
Đặt thau nước xuống sau đó chậm rãi đóng cửa lại, những hành động cực kỳ bình tĩnh nhưng ngay sau đó Hoàng Dung chạy
thẳng vào lồng ngực Vô Song mà ôm chặt lấy hắn.
“Ca ca, ngươi rốt cuộc cũng tỉnh rồi, người làm ta lo lắng vô cùng ngươi có biết không?”.
Vô Song dùng đôi tay của mình nhẹ ôm lấy Hoàng Dung, một tay bắt đầu khẽ
vuốt nhẹ mái tóc của Hoàng Dung sau đó liền bắt đầu cùng Hoàng Dung ngồi xuống giường, vẻ mặt đầy quan tâm mà lên tiếng.
“Dung nhi, không phải ta vẫn không làm sao sao?, trong lúc ta bất tỉnh có việc gì không, có ai bắt nạt muội không?”.
Hoàng Dung một đầu dựa vào vai Vô Song, nàng bắt đầu kể cho Vô Song những
việc xảy ra, Hoàng Dung không kể thì thôi nhưng khi nàng kể thì Vô Song
cũng chính thức chướng mắt với Âu Dương Khắc.
Âu Dương Khắc sẵn
sàng giết chết nam nhân dám ở cùng phòng với Hoàng Dung thì sao Vô Song
lại có thể để yên cho kẻ mơ tưởng nữ nhân của hắn?.
“Ca ca, người đã ngủ gần 2 ngày rồi, Hoàn Nhan Hồng Liệt đã mấy lần cho ngự y đến đây nhưng đều bị ta tìm lý do đuổi về, đêm hôm nay Hoàn Nhan Hồng Liệt tổ
chức yến tiệc tại vương phủ... không biết huynh có đến gặp ông ta không
dù sao sau khi biết thân phận của huynh thì Hoàn Nhan Hồng Liệt thực sự
có chút gấp gáp”.
Vô Song lần này đến Yến Kinh đương nhiên phải
gặp qua Hoàn Nhan Hồng Liệt dù sao đây cũng là nhiệm vụ mà Lý Thu Thủy
cùng A Thanh giao cho, hắn đương nhiên sẽ đến tham dự yến tiệc ban đêm
của Hoàn Nhan phủ có điều nhắc đến yến tiệc rồi lại nhắc đến Âu Dương
Khắc làm Vô Song có chút suy nghĩ.
Vô Song nhớ không nhầm thì
trong Anh Hùng Xạ Điêu cũng có sự việc tương tự đi? sẽ không phải trong
bữa tiệc tối nay sẽ có cả đám người Sa Thông Thiên, Bành Liên Hổ, Hầu
Thông Hải, Linh Trí thượng nhân chứ?.
Ánh mắt khẽ nhìn xuống hai
cánh tay của mình sau đó Vô Song khẽ mỉm cười quay đầu lại nói thầm vào
tai Hoàng Dung, không biết hắn nói gì mà Hoàng Dung sắc mặc càng ngày
càng đỏ lên sau đó lập tức đấm nhẹ vào lồng ngực của hắn.
“Huynh chỉ được mấy cái ý nghĩ xấu là không ai bằng, được vậy muội giúp huynh”