Cốt Bạc nhanh chóng bị 9S tháo dỡ ra… rồi trở thành đống sắt vụn. Mảnh vỡ của Ngọc Tứ Hồn, lại ngoan ngoãn nằm trên tay của 9S.
“ Thật đơn giản a ~” 9S vắt chân qua lại, nhìn 2B và Cốt Ác chiến đấu.
Keng keng keng!!!
Đao chạm đao, đao kiếm cùng tiến công, 2B hai cánh tay như xà, như hổ… mạnh mẽ cùng Cốt Ác triền đấu thật sự quá oai dũng.
Thân hình xinh đẹp thoăn thoắt, lướt qua từng đao phong sắc bén của Cốt Ác.
Mặc cho đang mang váy ngắn xẻ tà cao cao 2B, cũng không chút mang vẻ ẻo
lả nữ tính. Mà nàng lại có thể khiến cho người khác nhìn ra được, nàng
là người không dễ chọc giận một chút nào hết trơn… vì đao và kiếm của
nàng… sẵn sàng cho những kẻ đó biết được rằng… Tại sao, hoa lại đỏ như
vậy? ( Ách °△°|||)
Không dừng tại đó, 2B cũng đọc được chuyển
động của Cốt Ác qua từng đường đao cuồn cuộn. Đất đá văng lên váy đen
quyến rũ, tất chân đen của 2B cũng bị đá sắc bén cứa qua… làm cho đôi
chân ngọc ẩn hiện… làm cho người khác dễ mơ màng tưởng tượng bay xa ~
Đặc biệt là con nào đó, tóc trắng ngắn nhỏ… đang một bên trắng trợn quan
sát… cộng chảy nước miếng. ( Ha ha ha (=^▽^=) 9S dễ thương a ~)
Nhưng đang ác đấu hai người kia, thì lại không hề quan tâm đến những cảnh đẹp đó.
“ Không tệ, khi cô chỉ là con gái. Ta thật sự, đánh đến tận hứng a. Nhưng… chỉ đến đây thôi!!! Xé nát tất cả Man Long!!”
Cốt Ác giơ cao thanh đao Man Long lên qua đầu, rồi cổ tay khẽ xoay theo hướng kim đồng hồ.
Man Long đao, xoắn ốc xé nát không khí xung quanh.
“ Ngươi tận hứng… nhưng còn ta thì chưa tận hứng a. Đã ra tuyệt chiêu, thì ta cũng sẽ cùng ngươi so… Vũ điệu tàn sát YoRHa!!!”
Roẹt ~!!! Xẹt xẹt xẹt xẹt ~!!!
Tay phải đao tiến công trước mở đường, cắt ra được một mảnh không gian mở,
không bị Man Long đao ảnh hưởng. 2B tiếp tục tay trái kiếm, lợi dụng
không gian mở đó, hất tung Cốt Ác lên không trung. Từng kiếm lại từng
kiếm chém lên tay chân, mặt và cổ… của Cốt Ác.
“ Kết thúc rồi… Cảm ơn đã cống hiến cho ta… một trận đấu tuyệt vời hôm nay!!”
Nỉ non một tiếng 2B, đặt đao và kiếm sau lưng mình.
Cốt Ác chưa kịp rơi trên mặt đất, thì từng bóng kiếm ẩn hiện khắp nơi đâm xuyên qua cơ thể của Cốt Ác.
Lạch cạch ~
Để lại trên đất đống xương cốt trắng Cốt Ác và mảnh Ngọc Tứ Hồn nằm trơ chọi trên đất.
- ---
“ Đến đây là được rồi… có vẻ như. Ngươi đã biết đến, ta đến đây để làm
cái gì rồi nhỉ… thầy thuốc Cốt Ngủ?” Không quay đầu lại Pluto, chỉ hơi
ngẩng đầu lên nhìn ngắm dải ngân hà, với những vì sao tuyệt đẹp trong
đêm tối.
Khuôn mặt góc cạnh ưu dị, như nhiễm một tầng ánh sáng
nhu hòa Pluto. Mặc cho gió khẽ thổi bay mái tóc dài màu rượu đỏ xinh đẹp phía sau lưng anh.
Làm cho một bên thầy thuốc Cốt Ngủ hơi chút
sửng sốt nhìn lấy thân hình đạm bạc phía sau anh, rồi lại chỉ có thể
cười khổ một tiếng.
“ Có vẻ như... chẳng có gì là có thể dấu được đôi mắt của ngài. Tôi đã từng có một giấc mơ, mơ thấy bản thân mình…
trở thành một con người khác biệt hoàn toàn. Tôi đã giết rất nhiều
người… đôi tay tôi đã nhiễm đầy máu tươi những người mà tôi đã giết hại, nhưng không hiểu sao? Trong lòng tôi, lại cảm thấy… rất thoải mái?
Thật… đáng ghê tởm làm sao… cái ý nghĩ bệnh hoạn đó?”
Như tìm
được người để bộc bạch những ý nghĩ của mình. Thầy thuốc Cốt Ngủ cũng
cười đến nhạt nhẽo, mà ngắm nhìn lên bầu trời đêm kia, những ánh sao
đang lấp lánh, chớp động đến xinh đẹp vô cùng.
“ Để trốn tránh
đi… trong lòng mình những dằn vặt điên cuồng đó. Tôi đã liên tục làm
thật nhiều việc thiện nguyện. Cứu giúp những người nghèo khó, không có
tiền để chạy chữa thuốc men… tôi còn, cứu giúp những đứa trẻ mồ côi,
không cha không mẹ… rồi nhìn chúng quằn quại khi bị bệnh tật hành hạ.
Trong lòng tôi… lại có một con ác ma, đang cười vui vẻ thích ý? Ý nghĩ
đó tuy chỉ chợt thoáng qua trong tôi… nhưng nó cũng thật sự quá mức đáng sợ. Đó không phải là điều tôi mong muốn thấy, một kẻ khác thay thế tôi… tiếp tục đôi tay lại nhuốm máu.”
Như một người rối gỗ điên cuồng máy móc mở miệng. Như tìm được nơi giải tỏa áp lực, thầy thuốc Cốt Ngủ
một hơi kể ra trong lòng anh những mặt tối của chính bản thân mình… Mà
chính anh, cũng không muốn ai biết đến chúng.
Đôi chân của thầy
thuốc Cốt Ngủ không biết tự lúc nào, đã quì xuống sám hối mà kể ra…
những bí mật sâu thẳm nhất trong tâm của mình.
“ Nhưng không phải cuối cùng, ngươi cũng đã cứu lũ trẻ đó một kiếp hay sao? Ngươi đã cho
chúng một nơi trú ngụ, cho chúng quần áo mới, đồ ăn nóng hổi khi chúng
đói bụng… Ngươi không phải đã và đang cứu giúp lũ trẻ tội nghiệp đó hay
sao? Tuy ngươi đang bị phần ác trong mình truy phối, nhưng ngươi cũng
không phải từng ngày lại từng ngày, mà luôn đấu tranh với ‘hắn’ hay sao? Rất mệt mỏi nhỉ? Nhưng ngươi đừng quá lo lắng… có lẽ qua hết đêm nay
đi, mọi chuyện cũng sẽ được giải quyết một cách êm đẹp mà thôi.”
Vừa nói chuyện Pluto, tay cũng ôm lấy đang quì xuống Cốt Ngủ… ánh mắt lại tương đương lạnh nhạt đến vô tình.
Phập ~!!
Xuyên qua người Pluto là một thanh dao găm nhỏ, hiển nhiên người dùng nó đâm
Pluto… không ai khác ngoài người tên Cốt Ngủ kia rồi.
“ A ~ Thật
sự rất may mắn, khi ngươi đi ra khỏi chân núi Bạch Linh Sơn. Nơi này
thật sự rất tốt để… giết chết ngươi a!!!” Ngẩng đầu lên, Cốt Ngủ với
khuôn mặt hiền từ… nở rộ trên môi là một nụ cười thích thú đến lạ lùng.
“ Ta biết đến ngươi nha, ngươi là một nhân cách khác trong thầy thuốc Cốt Ngủ phải không? Lính đánh thuê Cốt Ngủ ~!!! Mà ngươi có biết không??
Tại sao ta lại bảo ngươi dừng chân tại nơi đây? Tại sao ta lại giúp thầy thuốc Cốt Ngủ, tự bản thân thừa nhận những tội lỗi của mình? Và ~ ngươi có để ý đến hay không?? Từ nãy đến giờ… ta chỉ xưng hô với ngươi đúng
một lần là ‘thầy thuốc Cốt Ngủ’ mà thôi. Ngay từ lúc ngươi biến đổi
thành lính đánh thuê Cốt Ngủ, ta cũng chỉ gọi ngươi là ‘ngươi’ mà
thôi.”
Nhìn Cốt Ngủ vẫn mang trên người khuôn mặt hiền lành của
thầy thuốc Cốt Ngủ. Pluto lại không quan tâm đến tên này đang ánh mắt
hốt hoảng. Tay lại độc ác xoáy lưỡi dao sâu thêm vào trong người của
Pluto.
Nhưng, tất nhiên là không gây ra được một chút tổn thương nào cho Pluto rồi.
‘ Lỗ đen không gian!!’
Là chiêu thức mà Pluto hiện tại đang sử dụng, nó cho phép một bộ phận trên cơ thể của người sử dụng nó… trở thành một lỗ đen hấp thụ được mọi
thương tổn, mà đối thủ sử dụng tấn công lên người của Pluto.
“
Nhìn đến ngươi, làm ta nhớ đến tiểu Diện nhà ta (Meireiki trong Âm dương sư). Cho nên, ta đã rất kiên nhẫn cùng ngươi trò chuyện đôi chút. Ngươi có nhớ không? Ta đã nói qua ‘hết đêm nay, mọi chuyện rồi sẽ được giải
quyết êm đẹp ngay thôi’, ta tất nhiên luôn là người giữ đúng lời đã nói
ra trước đó. Còn về lũ trẻ con mà ngươi đang cưu mang, ta sẽ an bài
người đưa chúng đến chỗ của người quen của ta (Itachi) … để chúng có
thể… tiếp tục… tồn tại trên thế giới này.”
Pluto khuôn mặt vẫn
tiếp tục bình thản nói chuyện nhẹ nhàng, dao găm thì bị Pluto hút vào
trong cơ thể mình. Đôi tay thì dần dần đi vào cổ của Cốt Ngủ, rồi moi ra mảnh vỡ của Ngọc Tứ Hồn… một cách dịu dàng đến nhẹ nhàng… khi tự tay
anh lấy ra mảnh ngọc nhỏ đó.
(Nếu có Bác nào có chú ý, thì sẽ
thấy. Đối với tất cả bảy người nhóm lính đánh thuê, Pluto lại tuyệt
nhiên chưa bao giờ tự tay mình moi ra Ngọc Tứ Hồn như đối với Cốt Ngủ.
Đây cũng là một ân huệ thật sự, khi Pluto tự tay anh chạm vào thầy thuốc Cốt Ngủ… rồi lấy ra mảnh Ngọc Tứ Hồn đó.)
“ Cảm ơn… ngài đã… cứu rỗi linh hồn của ta. Ta thay mặt cho… toàn bộ lũ trẻ… cảm ơn lòng nhân từ… của ngài…”
Mắt lóe qua sự giải thoát thầy thuốc Cốt Ngủ, trút từng hơi thở cuối cùng trong tay của Pluto.
Trong tay Pluto, ôm một bộ xương cốt trắng hếu lạnh lẽo… nhưng khuôn mặt của
anh… lại là một nụ cười thật sự ấm áp lòng người đang nở rộ trên môi.
“ Mấy nhóc đã nghe thấy đi, có vẻ thầy thuốc Cốt Ngủ cũng đã không uổng
công, chăm sóc cho mấy nhóc đến hiện tại… Đừng khóc nữa, ta sẽ cho người hộ tống đưa mấy nhóc đến nhà mới ngay sáng mai. Dù sao, đây chính là
những gì mà ta đã hứa hẹn với thầy thuốc Cốt Ngủ.”
Nhìn lại phía sau một tảng đá lớn, Pluto không cấm cảm thấy lũ trẻ con, thật sự lúc nhỏ đều rất đáng yêu đến ngây ngốc.
Tất cả bọn chúng, đều lo lắng cho thầy thuốc Cốt Ngủ, nên đều lén núp phía
sau tảng đá lớn, cái gì cũng đã đều nghe thấy được từ đầu đến đuôi.
Cuối cùng, chúng cũng chỉ có thể ngậm ngùi xót xa mà rơi nước mắt… thầm lặng khóc thương cho cái chết… của người thầy thuốc mang tên Cốt Ngủ nọ...
mà không phải là tên lính đánh thuê mang tên Cốt Ngủ kia.
Ai nói trẻ con, là không biết phân biệt tốt xấu?
Ai đối xử tốt với chúng, thì chúng cũng đều sẽ ghi nhớ hết và cố gắng đáp lại sự quan tâm đó.
Yên nghỉ nhé… thầy thuốc Cốt Ngủ.
Cầu cho linh hồn của ngươi… vẫn luôn không bao giờ bị vấy bẩn lần nữa.
Pluto nguyên một đêm vẫn một tư thế, ngẩng đầu lên mà ngắm… cái tĩnh lặng mang tên ‘yên nghỉ’.