Đây là một cuộc trao đổi mà thôi và con trai đầu tiên của ông ta...chính là vật trao đổi ấy.
“ Như vậy...duyên phận cha con của ông ta, với đứa bé này cũng đã đoạn.
Đứa bé này...thuộc về ta đi.” Lucas chỉ vào đứa bé, rồi chỉ về hướng bản thân cậu.
“ Ta thì sao cũng được, nếu Lucas thích thì cứ mang đi đi. Mà hiện tại, đứa bé này chỉ có thể tiêu hóa được thức ăn dạng lỏng
mà thôi...Lucas có dự định...làm ra con rối mới, để chứa đựng đứa bé này phải không?” Itachi cũng nói toạc ra ý định của Lucas.
“ Ha ha, làm ra con rối từ một đứa trẻ, khá giống thủ thuật làm ra hắc ám con
rối. Ta vẫn luôn muốn thử xem...chế tác ra hắc ám con rối, nhưng tài
liệu của nó...tương đối hơi đặc thù một ít. Quan trọng là...ta muốn hỏi
thử ý kiến của đứa bé này xem xem sao.” Lucas hơi hơi tỏa sáng, nghĩ đã
muốn làm thử lâu rồi. Bây giờ cậu mới có cơ hội thử chế tạo ra...con rối hắc ám.
“ Hắc ám con rối sao?” Pluto trầm ngâm hỏi.
“ Thật sự Lucas đã suy nghĩ kĩ rồi chứ?” Một bên Itachi, cũng không biết nên làm sao.
Dù sao mọi thứ có liên quan đến hắc ám, chỉ nghe qua. Không phải ai cũng có thể tiếp thu được a.
“ Bé con, bé con...ngươi muốn được sống tiếp chứ?” Lucas lấy tay chọc
chọc trên bình chứa đựng đứa bé, rồi giao lưu với nó bằng tinh thần lực.
“ Muốn sống...muốn sống ~ Đau, đau quá ~ cứu…cứu với ~”
Mỏng manh đáp lại tinh thần lực, hai bên hốc mắt đứa trẻ…lại chảy ra hai hàng huyết lệ thê lương đến đau lòng.
“ Như ngươi mong muốn a ~ bé con ~”
Tạm bỏ đứa bé vào dung môi, mà Pluto vừa nghiên cứu ra. Loại dung môi này,
là hỗn hợp chữa thương và chất dinh dưỡng như nước ói trong bụng mẹ vậy.
Nó sẽ giúp nuôi dưỡng đứa bé trong khoảng thời gian ngắn này và giúp bé
con, lấy lại sức khỏe một cách toàn diện về mặt thể chất.
Tuy
rằng những kẻ làm con rối hắc ám, đều đa phần nghĩ rằng. Càng làm đứa bé oán hận thì, tỉ lệ thành công chế tạo con rối hắc ám càng cao.
Nhưng nó lại thật sự không đúng như vậy.
Theo trong sách cơ quan khôi lỗi của Tông sư Samizu Kichiemon trong thời đại Bakumatsu. Với sức sáng tạo mạnh mẽ, trí tuệ linh mẫn và đa tài. Samizu Kichiemon là người đầu tiên khai sáng cho lĩnh vực chế tạo cơ quan liên hoàn và khôi lỗi của con rối Nhật Bản thời bấy giờ.
Ông là
người yêu thích máy móc và linh kiện con rối, có truyền thuyết kể lại
rằng. Con rối nơi ông làm ra có ẩn chứa nhiều câu chuyện rùng rợn, chẳng hạn cách ông làm ra chúng, thường thường còn dùng đến những bộ phận
liên quan đến cơ thể con người để hoàn thiện con rối của mình.
Nó đáng sợ ở chỗ, không phải là oán khí của các bộ phận trên cơ thể người làm thành tài liệu chế tạo ra con rối.
Mà là, những thứ tưởng chừng chỉ có thể vùi trong đất, hay trong lò đốt
cháy với nhiệt độ hơn một ngàn độ C, gọi là tro cốt gì đó.
Có
thể thông qua giả kim thuật, hay chất xúc tác làm môi giới...tạo ra
những con rối hắc ám, đáng sợ nhất...tỉ lệ thành công cao hơn 90%.
Giống như Johann Faust VIII, đã từng là một bác sĩ. Do người vợ là y tá chết
đi, khiến anh ta đã có một khoảng thời gian dài về trầm cảm nặng và
không chịu ăn uống dài, làm cho Johann Faust VIII...đã từng vài lần sắp
chết.
Có lẽ qua vài lần gần chết đó, Johann Faust VIII đã được
gặp và giao dịch với Satan bên trong Địa Ngục về cách làm hoại tử sống
lại.
Thông qua giả kim thuật và gọi hồn thuật, anh ta đã trở
thành một Necromancy. Tức là nghệ thuật hồi sinh cơ thể của người quá
cố, là kỹ thuật đặc trưng của pháp sư liên quan đến vấn đề gọi hồn người đã chết.
Để làm cho một bộ hài cốt sống dậy, điển hình là bộ
xương của Eliza người vợ quá cố của anh. Johann Faust VIII, đã sử dụng
kỹ năng Bone Dead Reborn.
Giúp gọi các linh hồn gần đó kí sinh,
sống trong các bộ xương bị chôn vùi dưới lòng đất trỗi dậy. Sau đó, anh
ta có thể ra lệnh cho chúng, làm việc cho mình hoàn toàn là một việc rất đơn giản.
Nếu chỉ như thế không, thì còn gì hấp dẫn nữa?
Định nghĩa con rối hắc ám trong Lucas càng không giống với Samizu Kichiemon
chỉ thiên về cơ quan con rối là chính, lại càng không phải giống như
Johann Faust VIII, chỉ thiên về linh hồn kí gửi nó vào xương cốt không.
Con rối hắc ám là dùng bộ phận trên cơ thể của sinh vật có ý nghĩ và linh
hồn riêng của sinh vật đó. Những đặc điểm nổi bật ấy, nên được bảo tồn
và dùng nó làm ‘tâm’ cho con rối hắc ám.
Nó giống như, ban cho
con rối sinh mệnh vậy...là một lần nữa sống lại...với một thân thể mới,
phần tính cách hay linh hồn...luôn có ràng buộc với người tạo ra chúng.
Mà lại việc...
Vứt bỏ thân xác cũ, hay tận dụng nó triệt để...là điều mà Lucas muốn tạo ra tân hắc ám con rối.
Là hoa sen trong nước bùn, nhưng vẫn không bị bùn đất làm nhiễm bẩn.
Là hắc ám con rối, nhưng không bị hắc ám xâm chiếm con rối.
Thân thể là bóng tối là hắc ám, nhưng nếu con rối không làm điều thương
thiên hại lí...thì con rối đó...mới khiến người ta tin phục và kính
trọng trong tương lai.
“ Như vậy, đã xong một chuyện. Giờ chúng
ta nói sang chuyện thứ hai. Pluto tại sao cậu tính mở cửa vào Minh giới, của thế giới này?”
Tự tay lấy ít bánh gạo kết đông nước đường, Itachi cũng pha sẵn ít trà Ngũ Lương cao cấp cho Lucas và Pluto thưởng thức.
“ Có tổng cộng bốn nguyên nhân quan trọng, cần thiết mở ra Minh giới của
thế giới này….Trà ngon a, có thể lát nữa cho ta xin vài cân về uống
không?” Vừa nói, Pluto cũng ngửi một chút hương thơm đặc biệt của trà
Ngũ Lương cao cấp.
“ Vài cân thì không có, ngươi a...Ta chỉ có
thể cho ba lạng để uống thử thôi. Nhiều nữa, thì bỏ thêm tiền ra...miễn
thiếu và không cho ghi sổ.” Itachi khoanh tay, nhắm một mắt lại nói.
Ngươi thật không biết, lũ trẻ hiện giờ đang tuổi lớn, sức ăn lại tăng. Chưa
kể quần áo, giày dép rồi đồ dùng cá nhân, đều không phải cần tiền mua à. Ta hiện tại, chỉ đủ để sống chứ hiện tại cũng không có dư a...thật
nghèo ~
Tiểu nhân trong lòng của Itachi, bàn tính đánh xoành
xoạch, thở dài than ngắn...ngầm quyết định...mấy bữa nữa giảm bớt thịt
lại. Cứ kiểu này, buôn bán cũng không đủ để nuôi sống bọn nhỏ a...thật
nghèo ~
“ Đừng có nói lãng sang chuyện khác Pluto. Mở ra cánh
cổng đến Minh giới, yêu cầu gần như rất khắc khe. Không biết lần này,
yêu cầu phải chết bao nhiêu yêu quái? Lượng máu huyết phải nhiều hơn
huyết hồ, thì mới có thể mở ra được Minh giới a.” Hơi mang chút ý tứ
cảnh cáo, Lucas thu lại nụ cười trên mặt, ngón tay gõ nhẹ lên bàn nói.
“ Bốn nguyên nhân mở ra Minh giới, một phần vì Minh Hồn Thảo chỉ có ở
Minh giới mới có, thứ này con đang cần chúng. Một phần nữa là giúp
Naraku dung hợp nhiều cơ thể yêu quái hơn, tiện thể cho Kaneki Ken hoàn
thành nhiệm vụ hợp tác với Naraku luôn...nguyên nhân cuối cùng nữa là…”
Vừa nói hăng say, Pluto làm như lơ đãng chấm tay vào ly trà bên cạnh,
rồi viết chữ lên bàn.
‘ Ra là mọi chuyện lại rắc rối như thế. Lần này, cực khổ cho Pluto rồi.’
Itachi và Lucas đều là nhân tinh, cả hai cũng mặt giáp mặt trò chuyện. Trong
lơ đãng, nhìn sơ qua nhóm chữ viết trên bàn của Pluto.
Cả ba lại bắt đầu nói sang chuyện khác, ai cũng không đề cập đến nữa chuyện về cổng Minh giới.
“ Nghe nói ngươi, bắt đầu thử nghiệm chế tạo thức thần Onmyoji? Tuyết nữ
là ngươi chế tạo?” Đề sang chuyện khác, lúc đi xem Liveshow ca nhạc hội
của Kaneki Ken, Lucas từ xa có thấy Tuyết Nữ đang chế tạo ra không khí
lạnh làm kem tuyết bán.
Lại thêm dò hỏi các yêu quái xung quanh
mới biết, Tuyết Nữ cũng không phải là yêu quái. Chỉ là một sinh vật,
thực thể sống đặc thù do chủ nhân của Kaneki Ken chế tạo ra. (Như một
lời đồn a ( ̄︶ ̄))
(Kaneki Ken trước đó đã nói, nơi sân khấu anh
đang đứng, là do người khác chế tạo ra. Nên các yêu quái đều chỉ nghĩ
là, Kaneki Ken đang làm việc cho chủ nhân thần bí nơi này...kẻ đó chắc
chắn phải cực kỳ mạnh mẽ, mới dám phô trương ra nơi kỳ diệu thế này. Mà
lại không sợ con người và yêu quái gây rối nữa chứ. Tự tin vô đối a.)
“ Đúng vậy phụ thân, bước đầu thí nghiệm chế tạo ra được Tuyết Nữ, hoàn
hảo độ năng lực rất cao. Chỉ có chút tì vết, về tính cách và tư duy mà
thôi.”
“ Nếu như thế, thí nghiệm vẫn cứ tiếp tục đi, nhưng đừng
làm nó trở nên quá đáng...Đến lúc đó, thì ta sẽ ngăn cản lại con đấy
Pluto.” Lucas uống cạn ly trà, mắt nhìn xuống dưới ngón tay cậu, rồi
bình thản nói.
“ Sẽ không có ngày đó đâu...phụ thân.”
Tay cầm bánh gạo, cắn đi một mảnh trên đó, Pluto cười lên ấm áp.
‘ Ta hy vọng là thế...đừng để ta…phải xử lý con a.’
Mấy từ cuối này, Lucas hạ giọng nói nhỏ, như khẽ nỉ non ra tiếng của gió vậy...mơ hồ lại có chút gì đó...lạnh nhạt.