Tạ Bích Sơ đang còn nhớ lại các tình tiết có liên quan với nạn lụt lần
này trong nguyên văn, bên kia đã có thông báo phụ thân nam thần tới, Tạ
Bích Sơ hoài nghi lỗ tai của mình một chút, sau đó lập tức nâng váy chạy vội ra ngoài.
Cha và con gái hai người sáp lại biểu đạt các loại tình cảm nhớ nhung sến súa với nhau, sau đó mới bắt đầu tán gẫu: "Sao
hôm nay phụ thân lại tới? Mấy ngày trước ta xin Bệ hạ cho gặp người, Bệ
hạ chưa đồng ý mà."
Chỉ là một câu nói thuận miệng, lại bị Tạ
Dịch Giang đã nghĩ quá nhiều từ lâu tưởng thật, quả nhiên, quả nhiên
tiểu Hoàng đế đúng là không phải thứ gì tốt, lại còn bắt Bảo Nhi xin
hắn, xin rồi mà còn không chịu đồng ý!
Hừ, kiên quyết! Tuyệt đối! Không đi Thanh Châu!
"Hoàng thượng muốn để ta đi Thanh Châu một chuyến."
Nghe được từ then chốt, Tạ Bích Sơ lập tức tỏ ra chú ý cao độ, cơ thể hơi
nghiêng về phía trước, nghi ngờ hỏi: "Là vì chuyện lũ lụt sao? Có phải ý là Bệ hạ muốn Nam tuần, tự mình đi khảo sát tình hình lũ lụt hay
không?"
Tạ Dịch Giang hơi không biết nói gì, là vấn đề chính trị trung tâm của quốc gia, năng lực giữ bí mật như thế này có phải là quá thấp hay không, chuyện hắn mới vừa thảo luận với Hoàng đế ở Ngự Thư Phòng, bây giờ đã bị truyền tới tai Bảo Nhi nhà
mình, không khỏi muốn đốt ba nén hương thay tiểu Hoàng đế đó.
"Trong cung đã truyền khắp?"
Tạ Bích Sơ sững sờ, không hiểu sao hắn lại hỏi như thế, tầm mắt rất tự nhiên dời về phía người cung cấp tin tức, Cẩm Tú.
Cẩm Tú rõ ràng khá sợ Tạ Tể Tướng, thấy hai người nhìn sang, hoàn toàn
không có vẻ hấp tấp thường ngày, đàng hoàng nói: "Đã truyền khắp, nhưng
tin tức là truyền ra từ trong cung của Thái hậu trước buổi triều, nghe
nói là Thái hậu bảo Quý phi chuẩn bị vài thứ, cần phải tùy giá để nhanh
chóng mang thai."
Tạ Dịch Giang nghe vậy có chút không rõ, sao
tin tức có thể truyền ra từ cung Ninh Khang trước được, theo lý Hoàng đế không thể nào nói tin tức này cho Thái hậu mới đúng.
Tạ Bích Sơ
suy nghĩ một lát, vẫn là nói ra chuyện Chu Tĩnh Tuệ chạm mặt Hoàng đế
nói ra: "Chu Tĩnh Tuệ này không đơn giản, phụ thân tuyệt đối không thể
coi thường nàng."
Tạ Dịch Giang hơi lộ vẻ khinh thường, nhưng nếu như Bảo Nhi nhà mình đã nói như vậy, hắn nhất định là tin tưởng rồi, vì vậy hắn gật đầu một cái, trong lòng đã nghĩ phải điều tra cả việc mỗi
ngày Chu Tĩnh Tuệ hô hấp bao nhiêu lần mới được.
"Xem ra Bệ hạ
không chuẩn bị Nam tuần, vốn con còn muốn cùng đi ra ngoài du ngoạn nữa
đó, mỗi ngày đều ở cái chỗ lớn bằng bàn tay như thế này thật là buồn
chết." Tạ Bích Sơ phồng khuôn mặt nhỏ nhắn mặt dày nằm trong ngực phụ
thân nam thần làm nũng.
Tạ Dịch Giang nghe vậy trên mặt cười dỗ
nàng, trong lòng lại xuất hiện một suy nghĩ, vì vậy đến ngày thứ hai,
khi Hoàng đế Bệ hạ lần nữa triệu kiến hắn, hỏi hắn đã suy nghĩ thế nào,
Tạ Tể Tướng đúng lý hợp tình nói điều kiện với Hoàng đế: Muốn ta đi cũng được, ta muốn mang theo Bảo Nhi đi!
Cả người Hoàng đế đều có
chút không ổn, chưa từng thấy qua nuông chiều con cái đến như vậy được
chứ, Bảo Nhi nhà ngươi đã gả cho ta, đã là Hoàng hậu rồi được chứ? Lần
trước xuất cung về nhà ở nhiều ngày như vậy đã là không hợp quy củ, lần
này càng quá đáng, lại còn muốn mang nàng đi Giang Nam chơi.Phái ngươi
đi Giang Nam làm hình ảnh đại sứ, là đi làm việc được không? Lợi dụng
chi phí chung chiếm dụng thời gian làm việc mang theo Hoàng hậu đi du
lịch như vậy thật sự thích hợp à? Ngươi là Tể tướng tự ngươi nói đi,
thích hợp à?
Nhưng mà làm nữ nhi khống, Tạ Tể Tướng không quan
tâm nhiều như vậy, ngươi rốt cuộc có đồng ý hay không, đồng ý ta lập tức đóng gói lên đường, không đồng ý thì người nào thích đi người đó đi đi.
Hoàng đế cũng rối rắm lắm luôn, hắn đương nhiên muốn Tể Tướng đi chứ, nhưng
tiểu Hoàng hậu thì tuyệt đối không thể đi theo, phải biết lần trước ở
Thượng Lâm Uyển, cha con hai người chơi đến quên hết thời gian, bây giờ
nếu như đi Giang Nam, cộng thêm thời gian đi về cùng với làm việc đàng
hoàng, đoán chừng ít nhất phải chơi đến nửa năm một năm mới trở về, một
mình hắn hoàn toàn gánh không nổi công việc của Tể tướng trong thời gian dài như vậy có được hay không?
Cho nên quan trọng nhất không phải tiểu Hoàng hậu, mà là phụ thân của tiểu Hoàng hậu!
Đều là do người có thể dùng được quá ít, người có thể tin tưởng được cũng
quá ít, đều do Tôn gia, nếu không phải do Tôn gia thì hắn có thể trực
tiếp chạy đi Nam tuần được chứ!
Bên này hắn đang bóp cổ tay, bên kia Tôn Quý phi đã nghe tin mà đến.
Vốn Chu Tĩnh Tuệ lan tin Hoàng đế Bệ hạ muốn Nam tuần ở trong cung Ninh
Khang là vì muốn cho Thái hậu đi cùng, bản thân cũng có thể nghĩ biện
pháp đi theo, sau đó Thái hậu biết, chuyện thứ nhất đương nhiên là thông báo cho Quý phi rồi.
Vừa bắt đầu Quý phi vui đến ngu luôn, thử
tưởng tượng cảnh có thể thoát khỏi nhiều tồn tại chướng mắt như vậy
trong Hậu cung để ở riêng với Hoàng đế biểu ca, quả thật vui vẻ khủng
khiếp, nhưng chờ đến khi tai mắt trong cung Thừa Thiên truyền về cuộc
nói chuyện riêng giữa Hoàng đế và Tể Tướng, Tôn Quý phi lại nổi
giận.
Tại sao Hoàng đế biểu ca không chịu giao những chuyện này cho phụ thân mình, cứ phải giao cho Tạ Tể Tướng đi
làm, quan trọng nhất là Tạ Tể Tướng người ta còn không biết điều như
vậy, ra sức từ chối, sao Hoàng đế biểu ca lại thiên vị như vậy?
Nghĩ tới đây, Quý phi vốn tính tình nôn nóng hoàn toàn nhịn không được, nổi
giận đùng đùng chạy tới Ngự Thư Phòng quấy rối Hoàng đế Bệ hạ: "Biểu ca
~~~~"
Hoàng đế Bệ hạ bị giọng nói phi nhân loại chín cong mười
tám quẹo của nàng dọa cho cả người chấn động, sau khi thoáng nhìn người
thật thì nhẫn nại hỏi han: "Quý phi có chuyện gì?"
"Biểu ca, tối hôm qua người còn kêu ta là Y Y mà."
Cầu câm miệng.
Cảnh Diệp khóe miệng hơi trừu, lời nói của nam nhân ở trên giường ngươi cũng tin, ngươi là thiếu não à? Không có biện pháp trao đổi.
"Ta nghe nói biểu ca muốn phái người đi Giang Nam, nếu Tể tướng đại nhân không
muốn đi, vậy không bằng để phụ thân đi đi, phụ thân đóng cửa suy nghĩ
lâu như vậy, đã sớm biết sai lầm rồi, biểu ca tha thứ ngài ấy đi." Không sai, Quý phi nói chuyện chính là trực tiếp như vậy, không phục cũng
không cần mắng nàng, trực tiếp đánh nàng đi.