Viện nghiên cứu của giáo sư Oak không quá rộng nhà chỉ rất rất rộng mà thôi, các loại môi trường nhân tạo tự nhiên đủ cả
Có vô số các loài Pokemon được nghiên cứu do khắp nơi gửi về đây, hầu hết đều là Pokemon có chủ
Akira thả Pokemon ra cho chúng chơi đùa một lúc, tuy nhiên Snivy thì bản tính kiêu ngạo không nói, Charmeleon vừa mới tiến hoá xong cũng không muốn
chơi với bọn trẻ trâu này
Bỗng một thân ảnh thu hút sự chú ý của cả hai, một con Pokemon hệ Rồng
Charmeleon nhanh chóng tiến tới con Pokemon nó cho là mạnh này và bắt đầu khiêu chiến nó
Snivy chán quá đành phải đi theo xem Charmeleon chiến đấu, nó cũng không muốn vào lại Poke Ball ngay lập tức
“Giáo sư Oak! Đây là tài liệu về một thuộc tính mới của Pokemon, cháu cùng
giáo sư Juniper đặt là Fairy! Tư liệu có ghi rõ trong đây, mời ngài xem
thử!”
“Ừm...Được rồi! Xem nào...!!!” Giáo sư Oak cũng vào loại
nghiên cứu cuồng, bởi vậy nên tư tưởng lấy thân thử skill Pokemon mới ra đời
Càng xem giáo sư Oak càng bất ngờ, sau một tiếng thì ông đóng máy tính lại rồi quay sang phía Akira
“Yo! Đây có lẽ là một phát hiện vĩ đại đó! Hệ Fairy à? Xem ra hệ Dragon cũng đã có khắc tinh rồi!”
“Tài liệu bác đã xem qua rồi! Chuyện này ta sẽ công bố.....à không, ta sẽ
lấy danh nghĩa sở nghiên cứu của con bé Aurea! Được rồi, cảm ơn cháu đã
cất công lặn lội tới đây, ta định tặng cháu một con Pokemon khởi đầu ở
Kanto nhưng xem ra là không cần rồi!” Giáo sư Oak nhìn về phía con
Charmeleon nằm bẹp dí cười to
Akira cũng chú ý tới con Pokemon
khác lạ gần đó, một con Pokemon to lớn, toàn thân màu vàng cam, có đuôi
và cánh, đầu trọc có hai cái như sợi dây bên trên. Đó là một con
Drgonite, hệ Rồng nên sức mạnh của nó là không thể coi thường
Chả vậy mà Charmeleon lại nằm bẹp dí thế kia, có lẽ là do khiêu chiến thất
bại đây mà. Akira cũng bước ra xem xét tình hình, cậu lấy ra một ít trái Bery hồi phục ra cho Charmeleon ăn, nó nhanh chóng lại ‘phởn’ được
“Được rồi! Charmeleon, ngươi chưa phải đối thủ của Dragonite đâu! Chúng ta
vẫn cần phải luyện tập nhiều lắm!” Nghe vậy Chameleon hơi thất vọng
nhưng nó cũng biết đây là sự thật
“Grao~...~”
“Được rồi! Khi nào mạnh lên hãy về đây khiêu chiến lại Dragonite một lần nữa cũng không muộn đâu!”
“À! Nhớ ra rồi! Lại đây Akira-kun! Ta có quà tặng cháu rồi!” Giáo sư Oak dẫn Akira vào lại phòng nghiên cứu
Phòng ấp trứng ở đây cũng có, tuy không quá nhiều nhưng cũng phải gần chục
quả trên kệ, giáo sư Oak đi quanh nhìn trên dưới rồi bỗng cầm ra một vật
“Đây là trứng của Dragonite! Một con Dratini đấy! Có hai quả nhưng quả trước nở sớm đã bị thằng cháu ta là Gary lấy đi rồi! Con quả này nở muộn hơn
thôi! Đây coi như là quà gặp mặt nhé! Không cần phải lo nghĩ nhiều, dù
sao cháu cũng tin tưởng giao cho ta về phần tài liệu cơ mà!”
“Dạ
vâng! Vậy cháu sẽ chăm sóc nó thật tốt ạ!” Akira biết phần lớn nguyên
nhân có lẽ là do cậu có quan hệ với Aurea nên mới được tặng quà khủng
như này
Bỗng một tiếng nói vọng từ ngoài vào
“Giáo sư Oak! Cháu đến để nhận Pokemon ạ!” Một thiếu niên bước vào, khuôn mặt thì không thể nào quen thuộc hơn nữa
“Ồ! Là Satoshi đó hả? (Tên anh là Ash thì phỏng?) Cháu đến muộn mất rồi, ba con Pokemon đã được chọn xong rồi! Cái tội ngủ muộn cơ!”
“Hể? Thật ạ? Chết, tại hôm qua cháu vui quá không ngủ được nên....”
“Thôi được rồi! Vào đây, còn một con Pokemon này thôi!” Akira không khỏi cảm
thán, Gary Oak cháu giáo sư vừa ra đời đã xe hơi mĩ nữ có Chuẩn Thần
Dratini làm Pokemon đầu tiên
Riêng ông thánh Sa này thì được nhận hẳn Pi thần làm bạn đồng hành. Hai tên này đúng là sinh ra để cho nhau, lúc thì bán hành cho Thần Thú lúc thì ăn hành bởi Pokemon hoang, thật
là lên xuống bất thường
Akira ôm quả trứng Dratini rồi đứng lại xem mặt Pi thần (Pikachu) ra sao. Cơ hội này đâu dễ đâu
Một con Pokemon màu vàng sọc đen, hai má có hai hình tròn đỏ dễ thương.
Nhìn nó quả thật không khác những con Pikachu khác là mấy. Thế ngưng
tiềm lực nó lại rất phi thường, không thể đo được
Bỗng khối Rubik mini đeo trên cổ cậu chiếu một tia sáng nhỏ tới phía Pikachu. Không một ai nhìn được như thể nó tàng hình vậy, thậm chí cả Pikachu cũng không
biết việc mình bị soi
Ngay sau đó Akira cũng được Giáo sư Oak mời lại ăn bữa trưa với mọi người, Ash nhận được Pikachu cũng cáo từ rời đi
Trại hè Pokemon tổ chức hằng năm cho lứa Trainer tân sinh do chính Giáo sư
Oak là người khởi xướng và điều hành với mục đích giúp trẻ em dễ dàng
sớm làm quen với Pokemon hơn
“Thấy sao hả? Tuyệt vời chứ?” Giáo sư Oak kể bằng giọng khá tự hào
“Vâng!”
Tham quan hết một buổi chiều, đến lúc Kirito phải chia tay mọi người rồi,
đặt chiếc lồng ấp bảo vệ Pokemon Egg vào lồng xe. Dắt chiếc xe đạp ra
khỏi cổng, Serena là người tiễn cậu
“Cậu sẽ tới thăm tớ chứ?”
“Ừm....Kalos phải không? Tớ cũng định tới đó một chuyến mà nên đừng lo! Chúng ta sẽ còn gặp lại! Bye!!!”
“Bye bye!!! Đi đường cẩn thận!!!” Tuy không muốn nhưng hai người đều phải
chia tay nhau tại đây rồi, Akira tăng tốc rồi phóng chiếc qua những tán
cây để đi xuống thành phố
............................
“Joy-san! Làm ơn giúp em hồi phục hai con Pokemon này!” Akira đã tới trung tâm
thành phố, cậu đang vạch kế hoạch cho những ngày tiếp theo
“Chờ Snivy tiến hoá lên Servine rồi sẽ tiến tới đánh đạo quán!” Akira bỗng nghe thấy tiếng bàn tán ở bàn kế bên
“Đại ca à? Con Caterpie của ngươi bao giờ mới hoá thành Butterfly được vậy!?” Một tên nhóc nói
“Moẹ kiếp! Cái game làm ăn như cức ý! Ta biết sao được, chúng nó khởi đầu
toàn là Charmander, Squirtle, Bulbasaur không thì cũng Pidgey, Rattata!
Càng nhìn con Caterpie này càng chán, haizzz!!!!” Giọng nói mang nặng
nỗi uất ức khiến không ít người để ý
“Haizzz.....đành chịu thôi! Người ta là Player có Cabin mà, mình chỉ có mũ giáp làm sao đo được với họ! Đành chịu thôi...”
“Nói cũng phải! Game Pokemon World này cứ quảng cáo thắng bại tại hên xui mà sao ta vẫn thấy cứ Pay to win thế đéo nào ấy!”
“Đại ca nói đúng! Mà hai ta cũng phải đi nhanh thôi không hết chỗ farm quái
bây giờ! Game mới Open Beta hôm nay nên đông lắm, không cẩn thận là thụt lùi luôn như chơi đấy!”
“Ừ đi thôi! Mau lên, gọi cả bọn thằng Đen nữa!”
“Vâng!”
Akira ngồi nghe hết câu chuyện, cậu không biết hai người này đang nói cái méo gì nhưng có vẻ giống như hai người đang chơi một loại game nào đó
“Mà kệ đi! Mình đâu có rảnh đâu, còn phải chờ Snivy tiến hoá nữa chứ!” Nói
xong Akira quyết định đi ra bãi sân tập, ở đấy có khá nhiều HLV nên có
lẽ cả hai con Pokemon của cậu sẽ vớt thêm được kha khá kinh nghiệm đây
...........................
“Squirtle! Tránh ra rồi dùng Water Gun!” Đòn Vine Whip của Snivy bay nhanh tới như hai con rắn đang chờ chực bắt lại con mồi của mình
Khá khen cho
Trainer của Squirtle cũng khá tỉnh khi ra lệnh kịp thời cho Pokemon của
mình né ra, ngay sau đó một luồng ánh sáng hội tụ trong mồm Squirtle
“Snivy! Magical Leaf, hãy cắt phăng chỗ nước ấy đi!” Những chiếc lá như những
chiếc shuriken bay nhanh chia luồng nước thành nhiều phần khác nhau rồi
cứ thế bắn về phía Squirtle
*bùmmm*
“Trận đấu kết thúc!
Người thắng cuộc là Trainer Akira!” Trọng tài vừa hô cũng là lúc đối thủ của Akira thu hồi lại Pokemon rồi bước nhanh tới chỗ Pokemon Center
“Tên này mạnh dữ!”
“Uầy uầy....vậy là liên tiếp 20 ván rồi đúng không!?”
“Không chỉ có con Charmeleon mạnh mà con Snivy của hắn cũng không phải dạng vừa đâu!”
“Moẹ nó! Một cái NPC đã mạnh vậy....vậy thì mấy tên Gym Leader, Tứ Thiên
Vương rồi mấy kẻ thắng Champion còn mạnh như nào nữa...??? Còn có để
Player sống không nữa!”
Không để ý tới đám đông xung quanh, Akira quyết định về nghỉ ngơi, cả cậu và hai Pokemon đều đã mệt lử rồi. Tuy
vậy nhưng cảm giác Snivy cùng Charmeleon cũng lấy được không ít kinh
nghiệm qua những trận đấu đâu