Bạch
Ngưng thấy cơ thể dần nóng lên, cảm giác từng dòng sức mạnh đang lan tỏa khắp từng thớ thịt với tốc độ như vũ bão. Ngay cả cơn đau do xương sườn bị gãy cũng dần nhạt bớt.
Loại sức mạnh vừa xa lạ nhưng
cũng rất đỗi quen thuộc này đột ngột xuất hiện nhưng cũng nhanh chóng
biến mất. Ngay sau đó tất cả mọi thứ lại quay trở lại như lúc đầu, duy
chỉ có đau đớn là đã hoàn toàn biến mất không rõ dấu vết.
Dưới nền tuyết, đôi mắt sắc bén của Khắc Liệt dần dần mở ra chiếu lên bóng
dáng yếu ớt lung lay của Bạch Ngưng. Con ngươi của hắn đã chuyển về sắc
đen ảm đạm ngụy trang. Nhìn vẻ bề ngoài của Khắc Liệt lúc này sẽ không
ai biết được hắn chính là thủ lĩnh đứng đầu chủng tộc Zombie –một trong
những nỗi kinh hoàng của toàn bộ nhân loại.
Ẩn dưới lớp da màu lúa mạch giống hệt con người kia là một cỗ sức mạnh mang tính hủy diệt.
Bạch Ngưng nhanh chóng né tránh tầm mắt của hắn, cười khan hai tiếng hòa giải!
“Ta có thể lấy danh dự của bản thân ra thề là mình hoàn toàn không nhúng
tay vào việc này!! Ngay sau khi tỉnh lại đã phát hiện mình có mặt ở đây, lúc đó ta cũng vô cùng hoảng sợ. Khắc Liệt, ngươi có thể tin tưởng...”
“Vương, thay vì nói chuyện với ả huyết săn xảo trá này chúng ta nên trực tiếp
dùng bạo lực khiến ả ta mở miệng thì hơn!”. Giọng nói vang lên từ kẻ mà
Bạch Ngưng cho rằng vẫn đang hôn mê nãy giờ-Hạo Trạch .
Anh hai à, tỉnh dậy lúc nào vậy?
“Hắn đâu?”
“Hắn?”.
Hoàn toàn bị phớt lờ lời nói Bạch đại tiểu thư: ”...”
Ý hắn ta là hoàng thân Viêm Hạo hay Markle nhỉ? Nếu là Viêm Hạo thì từ
lúc mình tỉnh lại tới giờ vẫn chưa nhìn thấy mặt hắn. Lại nói nếu là
Markle...
“Máu của Huyết săn là kịch độc với Zombie, giữ
lại mạng của ngươi sẽ chỉ đem tới bất lợi. Nếu ta đem máu của ngươi rút
cạn rồi dùng lớp da nhân loại mịn màng này làm một chiếc áo da người thì sao?”
“...” Mẹ nó, đe dọa! Đây tuyệt đối là đe dọa trắng trợn!
“Venus đã mang bọn họ đi!”
Xin thứ lỗi cho ta Venus, nếu cô đem theo ta đi khỏi đây từ sớm thì ta tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này rồi!
***
Bernard kỳ thật là một phi thuyền buôn lậu đội lốt thương gia do một đám đào
binh trên tinh cầu Calibri cầm đầu. Hàng trăm năm nay chúng lén lút hoạt động tại các khu vực bất ổn định trong hệ Xoắn ốc dựa trên sự sơ hở
trong khâu quản lý an ninh giữa các tinh cầu.
Buôn chất cấm, vũ khí sinh học, sát thủ tại “chợ đen” hay thậm chí là nô lệ tình dục
cho giới quý tộc cao tầng trên tinh cầu Calibri là công việc mà nhóm
người này vẫn hay làm.
Dựa vào sự xảo quyệt cùng kinh
nghiệm lão làng hàng thế kỉ mà giới hạn hoạt động của đám buôn lậu này
ngày càng mở rộng khiến quân đội Đế đô Calibri không thể nhắm mắt làm
ngơ như trước.
Bao năm tung hoàng ngang dọc giữa các
tinh cầu, tiếp xúc với trăm ngàn loài sinh vật cùng với nhiều giao dịch
đen với giới quý tộc khiến kiến thức về sinh vật trong hệ vũ trụ của
Bernard không thua kém so với những học giả cao cấp tại đế đô của huyết
tộc. Mà lần này, nguyên một đám tri thức uyên bác tự nhận coi trời bằng
vung cũng không biết rốt cuộc mình đã bắt về giống loài gì.
Hàng vạn năm lịch sử của Calibri chưa bao giờ từng ghi chép lại việc có tồn
tại một loại sinh vật mang tên “loài người” nên đám buôn lậu hoàn toàn
mơ hồ trước sinh vật mà chúng vừa đưa lên phi thuyền cách đây không lâu.
Ngay lúc này đây hàng chục thuyền viên thân hình cao lớn
vạm vỡ cao lớn đang đứng vây quanh một căn phòng bốn bề tráng gương thấu thị trắng xóa. Cánh cửa bọc thép chống xung kích có thể nhìn xuyên thấu từ ngoài vào trong. Bên trong các thiết bị đo đạc thông tin tiên tiến
nhất đang làm việc hết công suất.
Ngài thuyền trưởng nhìn chằm chằm vào những thông số đang biến hóa trên màn hình tinh thể lỏng, mày rậm cau lại.
Các tia sóng gramma đi xuyên qua cơ thể sinh vật kỳ lạ kia nhanh chóng bị
oxi hóa mất dần năng lượng dẫn đến không còn thuần nhất về bước sóng. Sự nhiễu loạn bước sóng diễn ra đồng thời kích phát sự bùng nổ của hàng
triệu vệt ion hóa dạng đường thẳng của từng photon. Máy gia tốc hạt cùng với máy phân tách mẫu vật không ngừng vang lên những âm thanh báo động.
Ngoài âm thanh của máy móc, tất cả những người có mặt trên
thuyền đều chăm chú theo sát từng biến đổi dù là nhỏ nhất của sinh vật
đang nằm trên bàn thí nghiệm kia.
Không gian bên ngoài phòng
vô khuẩn lặng ngắt như tờ, dây thần kinh của đám buôn lậu căng lên.
Không biết bỗng từ đâu trong đám người, một đạo âm thanh kinh ngạc xen
lẫn hưng phấn cất lên.
“Sinh vật cacbon...”
“Là sinh vật cacbon, làm sao có thể?”
“Sinh vật cacbon duy nhất được lịch sử vũ trụ ghi chép lại cũng đã tồn tại cách đây hơn ba trăm năm!”
“Hãy nhìn vào bộ trang phục mà nó đang mặc. Đây là xu hướng thời trang gì
chứ, hình thù thật kì quái” (Bây giờ là lúc quan tâm đến thười trang
sao?)
“Nó có hình dạng của huyết tộc! Tóc đen, làn da trắng
nõn. Còn nữa, vóc dáng tương đối nhỏ nhắn giống các sủng vật của đám quý tộc!”
“Không lẽ là người của khu cao tầng? Nhưng không thấy bên đó có báo cáo về tình trạng mất tích....”
“Máy quét nhãn cầu vừa đưa ra kết quả, đồng tử của nó có màu đen! Là màu
đen! Màu mắt của huyết tộc xưa nay vốn là sắc đỏ thuần túy...”
“Không thể tin được...”
“Sao có thể có chuyện đó xảy ra được chứ!”
“Tất cả im miêng hết cho ta!”
Thuyền trưởng đại nhân sau một hồi im lặng cuối cùng cũng cất tiếng, âm thanh uy nghiêm kết hợp với cái nhìn lạnh lẽo tới thấu xương khiến đám người
đang nhao nhao bàn luận lập tức im bặt. Tay ngài khẽ chạm nhẹ vào phác
đồ miêu tả hình dạng khung xương của sinh vật lạ lùng trong khoang
thuyền.
“Các ngươi hãy nhìn kỹ đi, máu của sinh vật này có
màu đỏ. Hơn nữa các mạch máu trong cơ thể nó vẫn đang hoạt động chứ
không hề ở tình trạng ngủ đông giống như mao mạch của huyết tộc chúng
ta”
Tiếng kinh hô mỗi lúc một lớn dần
“Đúng vậy,
thuyền trưởng, ngài mau nhìn xem,nó cũng không có răng nanh, không có
móng vuốt sắc bén, không có đồng tử màu đỏ giống huyết tộc...”
“Nó là giống loài gì vậy?
“Sinh vật cacbon huyền thoại với các đặc điểm ngoại hình giống huyết tộc
nhưng máu đỏ và mao mạch máu có thể hoạt động lại hoàn toàn thuộc về dị
tộc...”
Đám nhà khoa học tự nhận là những học giả có một
không hai của phi thuyền bắt đầu thấy hổ thẹn về vốn kiến thức ít ỏi của mình. Chúng tự nhận thấy chỉ bằng kỹ thuật của chúng chắc chắn không
thể lý giải được loài sinh vật kỳ lạ này.
Nhưng chính sự
tương đồng về ngoại hình bên ngoài giữa huyết tộc và “nó” đã khiến đám
buôn lậu rơi vào trạng thái bế tắc hoang mang cực độ.
“Trong vũ trụ này lại có loài sinh vật nào nó mà chúng ta không thể lý giải được sao?”
Ngài thuyền trưởng đăm chiêu nãy giờ rốt cuộc cũng chịu nở nụ cười hiếm có.
“Các anh em, dù có là giống loài gì đi nữa thì chúng ta cũng sắp phát tài
rồi! Bán nó cho khu cao tầng nghiên cứu không phải chúng ta sẽ thu lại
được một nguồn lợi khổng lồ hay sao?”
“Đúng...”
“Thuyền trưởng quả nhiên anh minh!”
Trên một phương diện nào đó kỳ thật phán đoán của đám Bernard là hoàn toàn chính xác.
Vì nếu chúng kịp thời giao “nó” cho đám quý tộc cao tầng trên tinh cầu
Calibri trước khi bị chính nó phản công thì số phận của chúng nhất định
sẽ bước sang trang mới.
Đáng tiếc cho chúng, từ lúc phi thuyền
của chúng đáp vào khu vực nằm bên ngoài không cảnh của tinh cầu Calibri, cách hành tinh mẹ cả chục năm ánh sáng, chúng đã bị bao vây.
Khu vực thềm không cảnh tối đen như mực đột nhiên được gột sáng bởi thứ ánh sáng chói lóa từ vài chùm siêu lân tinh cách đó khoảng 1,2 triệu năm
ánh sáng dội về.
Ánh sáng vừa vặn làm nổi bật đoàn đội gồm
20 phi thuyền tàng hình với kí hiệu sải cánh màu đen đầy uy nghiêm biểu
tượng cho quân đội đế đô.
Chỉ vài giây ngắn ngủi phi thuyền
của đám buôn lậu Bernard đã bị bao vây triệt để. Từ 20 phi thuyền đang
bao vây, hệ thống làm nhiễu sóng và đại bác hạng nặng đồng thời tập kích khiến tất cả các động cơ trong buồng lái của đám buôn lậu bị tê liệt
trong phút chốc.
“Bernard! Các người đã bị bao vây, mau chóng buông vũ khí đầu hàng!|”
Giọng nói uy nghiêm không cho người khác có cơ hội chối từ từ phía đối phương vang vọng khắp từng ngóc ngách trong khoang thuyền của đám Bernard,
đồng thời cũng đánh thức Bạch Ngưng khỏi cơn hôn mê.
Cô
choàng tỉnh người dậy. Đầu vẫn váng đau do bị nhóm người trên phi thuyền dùng súng xung kích hạng nặng bắn tỉa. Nếu không phải lúc đó Bạch Ngưng đang cúi người né tránh một kích bất ngờ từ Khắc Liệt thì ngồi đây lúc
này không phải là một người sống mà chắc là món thịt ba rọi được nướng
bằng công nghệ hiện đại từ súng xung áp cũng nên.
Đám người
trên phi thuyền buôn lậu hoàn toàn không nói lý lẽ. Sau khi chúng đáp
phi thuyền xuống vùng phụ cận nằm bên rìa biên giới của tinh cầu Calibri , bằng trực giác nhạy bén của lũ cướp bóc, chúng lập tức cảm thấy có sự bất thường!
Xác sinh vật lạ lùng không thuộc huyết tộc cùng
với ba sinh vật xa lạ vẫn còn hơi thở nhanh chóng lọt vào tầm ngắm của
lũ buôn lậu. Thủ lĩnh của phi thuyền-ngài thuyền trưởng nhanh chóng phán đoán về khả năng đã có sự giao chiến khốc liệt giữa quân đội huyết tộc
với nhóm sinh vật lạ lùng này.
Ba tên còn sót lại có thể là
nhân chứng còn sót lại duy nhất của cuộc chiến. Ngài lập tức ra lệnh cho các thuyền viên tóm gọn ba tên may mắn sống sót và trấn lột toàn bộ số
trang bị vũ trang của nhóm sinh vật lạ lùng đã chết (xin thứ lỗi cho bản tính tham lam và mùi con buôn đã thấm vào máu của quý ngài thuyền
trưởng lão luyện nào đó)
Đáng tiếc cho ngài thuyền trưởng tài ba, lần này ngài đã đánh giá quá thấp năng lực của hai trong ba tên bại binh kia. Hai gã mang hình hài giống đực nhanh chóng né tránh được và
phản kích lại đội quân tinh nhuệ do ngài chỉ huy.
Vũ khí
trên người chúng là những thứ ngài thuyền trưởng thậm chí chưa từng nhìn thấy trước đó. Nhưng dù có lòng hiếu kì sâu sắc thế nào đi chăng nữa
thì bản năng của huyết tộc cho ngài biết hai tên trước mắt tuyệt đối
không dễ đối phó chút nào.
Bernard tuy là nhóm người buôn lậu khét
tiếng nhưng chúng tuyệt đối không liều chết chiến đấu bất chấp mạng sống mà luôn biết tiến- lùi trong từng hoàn cảnh.
Thay vì chiến
đấu sống còn rồi có thể bị lộ tung tích với đám người đế đô thì việc tạm rút lui nhằm bảo toàn lực lượng và thân phận có vẻ an toàn hơn rất
nhiều.
Không chỉ có đám người Bernard có ý nghĩ này. Cả Khắc
Liệt và Hạo Trạch cũng không muốn xung đột trực diện với đám người này
trong hoàn cảnh không hề biết gì về chúng.
Dù khả năng chiến đấu của cả hai có mạnh đến đâu thì việc rút dây động rừng cũng là việc làm không khôn ngoan.
Bọn chúng nhanh chóng rút lui, bóng dáng của chúng chỉ vừa biến mất ngay
sau khi Bạch Ngưng kịp quật ngã một tên trong đám buôn lậu và cướp được
vũ khí từ gã.