Kris đang đi lòng vòng quanh phòng nghiên cứu, cậu vô cùng lo lắng cho sự an toàn của Bạch Ngưng. Sau khi thành công trốn thoát khỏi lãnh địa Zombie cùng với cận vệ của Dương Kỳ Phong, Kris và Asland quay trở lại căn cứ
chờ đợi Bạch Ngưng theo đúng lời dặn dò của cô nhưng mãi cho tới thời
điểm này cậu vẫn không thấy bóng dáng của Bạch Ngưng đâu cả.
"Asland, mày thử đoán xem liệu có phải chị ấy bị Zombie tóm rồi không? Cái gã
khốn Hạo Trạch đó luôn giữ ý niệm muốn biến Bạch Ngưng thành tay sai đắc lực, tao chỉ sợ chị ta lại rơi vào tay gã một lần nữa thôi!"
"Chủ nhân, hay chúng ta cùng đến lãnh địa Zombie một lần nữa?"
"Mày muốn chết thì đi đi, tao vẫn còn chưa muốn chết đâu. Với năng lực của tao và mày bây giờ, tới đó nạp mạng hả?"
"Vậy chúng ta tìm người giúp đỡ?"
"Ai? Mày cho rằng ai muốn tới giúp chúng ta, họ còn muốn sống thêm vài năm
nữa, ai dại dột chạy tới lãnh địa Zombie để cứu người chứ!"
Asland:"..."
"Bạch Ngưng là người thông minh, hơn nữa chị ấy lại có năng lực chiến đấu
mạnh như vậy, tạm thời lũ Zombie không dám động đến chị ấy đâu. Tao
nghĩ, cách tốt nhất bây giờ là mau chóng liên lạc với Tổng bộ đi, mày
không nhớ lúc chúng ta ở lãnh địa Zombie, đám khốn khiếp đó đã nói gì
sao? Vương của bọn chúng tới rồi, là vua Zombie đấy! Gã khốn khiếp khiến loài người chúng ta phải sống chui lủi như lũ rệp tại vùng đất lạnh giá này. Nhất định phải tìm cách giết chết gã!"
"Chủ nhân, vua
Zombie không phải người dễ tiêu diệt vậy đâu ạ, hắn ta mạnh tới mức
không ai địch nổi. Chỉ bằng chúng ta...chẳng khác nào lấy trứng chọi
đá!"
"Mày ngốc sao, ai điên mà đi phân cao thấp với một tên khát
máu như vậy. Người thông minh phải so trí óc, hiểu không? Mà tao thấy,
mấy ngày nay mày hơi lạ đó Asland, trước đây mày có bao giờ ca ngợi ai
ngoài Estienne đâu, sao giờ lại đi khen vua Zombie vậy? Còn nữa, có phải hỏng hóc linh kiện nào không, bây giờ nấu ăn dở tệ! Mau để tao coi xem, mở hộp năng lượng ra đi!"
"Chủ nhân, tôi đâu có sao! Chỉ là tôi
đang đánh giá theo quan điểm chung thôi. Cá nhân tôi đương nhiên vẫn tôn sùng quý ngài Estienne rồi!"
"Hừ..."
"Rõ ràng có cái gì
đó mà...sao tự nhiên không nghĩ ra nhỉ. Tên nhóc Asland này...chắc chắn
đang dấu diếm mình điều gì!". Kris là người tạo nên Asland, so với người khác, cậu hiểu Asland hơn bất cứ ai...ấy vậy mà từ lúc đưa Asland thoát khỏi lãnh địa Zombie, cậu bắt đầu cảm thấy, con robot của mình, có gì
đó thay đổi rồi, nhưng cụ thể ở đâu thì Kris vẫn chưa thể nhìn ra được!
Kris quyết định sẽ đến Tổng bộ loài người thêm một lần nữa. Cậu tính nhờ thủ lĩnh loài người Dương Kỳ Phong giúp đỡ trong việc tìm kiếm tung tích
của Bạch Ngưng. Nhưng trước hết cậu cần phải xác nhận lại một việc quan
trọng hơn. Có ai đó nói cho cậu biết vì sao phòng thí nghiệm của cậu vốn sạch sẽ ngăn nắp bây giờ trông lại như bãi rác công cộng thế này không?
"Asland, dường như đã có ai đó đã ở trong căn nhà này cùng với Bạch Ngưng khi
chúng ta tới tổng bộ. Phòng thí nghiệm của tao đã bị đảo tung lên, các
thiết bị nghiên cứu hỏng hóc nghiêm trọng. Bạch Ngưng vốn không có hứng
thú với các nghiên cứu của tao, mày nói xem, sao chị ấy có thể phá nát
chúng thành ra như vậy chứ! Quá vô lý rồi!. Thêm vào đó, giờ tao mới nhớ ra, dường như lúc ở lãnh địa Zombie, Bạch Ngưng có dặn chúng ta đi
trước để chị ấy chờ một người nào đó thì phải? Liệu, cái người chị ấy
chờ và người sống trong căn nhà này có phải là một không?"
"Rất có thể thưa chủ nhân! Nhưng đó là ai mới được?"
"Vậy tao mới nói, người mà Bạch Ngưng tin tưởng cho vào trong nhà, lại cùng
chị ấy tới lãnh địa Zombie cứu hai chúng ta, nhất định phải tìm hiểu kỹ
về người này, biết đâu có thể cứu được Bạch Ngưng cũng nên!"
"Đúng vậy chủ nhân!"
Kris và "Asland" tới Tổng bộ để gặp Dương Kỳ Phong. Trên đường đi, Kris
không ngừng lải nhải về vị khách đã sống trong nhà cùng Bạch Ngưng khi
họ đi vắng. Cậu vô cùng hiếu kì về người này, rốt cuộc là ai mới được?
Chẳng lẽ là người quen của Bạch Ngưng? Nhưng chị ấy là cơ thể ngủ đông
trong quan tài ngọc suốt 20 năm, người quen chắc hẳn đã bỏ mạng toàn bộ
trong "thế chiến Zombie" rồi, khi tỉnh lại thì ngoài cậu và Asland ra
Bạch Ngưng có còn quen ai đâu? Chẳng lẽ là người của gia tộc Bạch Huyết, không thể nào...họ chết hết rồi mà!
Các đáp án không ngừng quay vòng vòng trong đầu Kris cho tới khi cậu và Asland tới Tổng bộ.
Lúc họ tới, Dương Kỳ Phong vừa mới từ tiền tuyến trở về. Kris trực tiếp đến phòng làm việc của ông ta để bẩm báo công việc.
"Thủ lĩnh, tôi muốn nhờ ngài hỗ trợ tôi tới lãnh địa Zombie cứu Bạch Ngưng
ra. Chị ấy đã tới cứu tôi, giờ lại bị Zombie bắt đi, tôi không thể
khoanh tay đứng nhìn được!"
"Bình tĩnh đi Kris, cậu không thử
nghĩ xem lãnh địa Zombie có bao nguy hiểm, tôi không thể để cậu mạo hiểm được. Việc cứu Bạch Ngưng, chúng ta sẽ nói sau!"
"Còn chần chờ
nữa thì chị ấy sẽ bị cải tạo thành Zombie mất. Hạo Trạch đã nghiên cứu
ra chủng virus mới có khả năng gây nhiễm độc Zombie trên cơ thể của
Huyết săn rồi, chờ tới lúc loại virus này được đưa ra chiến trường thì
"vũ khí chiến đấu" duy nhất của loài người cũng sẽ trở thành Zombie
hết!"
"Cậu nói sao? Bọn chúng đã tìm ra chủng virus mới?"
"Đúng vậy, chính mắt tôi và Asland đã thấy Hạo Trạch dùng thử chủng virus này ngay trên người của một Huyết săn loài người. Chỉ vài phút sau đó Huyết săn kia đã biến thành một Zombie vô hồn chịu sự sai bảo của hắn ta. Nếu không nhanh chóng ngăn cản, e rằng cuộc chiến với Zombie sau này, chúng ta... lành ít dữ nhiều!"
"Việc này vô cùng nghiêm trọng! Trước
tiên cậu phải quay trở lại căn cứ để nghiên cứu vaxin phòng ngừa chủng
virus mới này ngay! Những việc khác tôi sẽ tự lo liệu!"
"Không được, tôi phải cứu Bạch Ngưng trước! Khi chị ấy an toàn trở về nhà, tôi mới tiến hành nghiên cứu vacxin phòng bệnh"
"Kris, cậu cho rằng có thể cứu cô ta? Có lẽ bây giờ cô ta đã bị Vua Zombie đưa về hành tinh Ossimit rồi. Cậu tới đó cũng vô dụng, mau về hoàn thành
việc nghiên cứu của mình đi!"
"Thủ lĩnh...vậy là ông đã biết vua
Zombie đến Trái đất? Sao ông biết hắn ta đưa Bạch Ngưng đi mà không cứu
chị ấy. Chị ấy đã bất chấp nguy hiểm tánh mạng để tới cứu tôi..."
"Kris, cậu phải biết...Bạch Ngưng dù là Bạch Huyết nhưng cô ta không có ý niệm chiến đấu vì loài người, cô ta chỉ muốn sống yên ổn, người như vậy,
Dương Kỳ Phong tôi không muốn cứu! Cô ta sống chết thế nào tôi không
quan tâm!"
"Thủ lĩnh! Chị ấy tuy ham sống sợ chết nhưng là người
trọng tình trọng nghĩa, ai giúp chị ấy một thì chị ấy sẽ đáp trả lại một trăm, xin ngài hãy lập tức đi cứu chị ấy! Nếu không, tôi tuyệt đối
không nghiên cứu vacxin loại mới!"
"Kris, cậu còn quá trẻ...suy nghĩ vẫn còn bộc trực. Hãy về căn cứ suy ngẫm cho tốt, Asland tạm thời sẽ ở chỗ chúng tôi!"
"Thủ lĩnh, ngài đang uy hiếp tôi?"
"Ta đang cho cậu cơ hội! Kris, phải nắm bắt tốt cơ hội mới mong có thể sống sót được ở thời đại này!"
---
Phòng nghiên cứu của Hạo Trạch
"Chỉ huy, tên robot này vô cùng ngoan cố. Nó không chịu mở miệng khai ra nơi Bạch Ngưng cất quan tài ngọc và thanh Huyết chùy. Thuộc hạ đã sử dụng
nhiều biện pháp rồi nhưng bất thành...thuộc hạ nghĩ, chúng ta nên tháo
hộp năng lượng, tiện đó phá hủy luôn "hạch tinh thể" cho nó trở thành
đống sắt vụn!"
"Khốn khiếp, lũ Zombie xấu xí, thả ta ra. Các
người dám mạo danh ta làm ra một Asland giả đi bên cạnh chủ nhân, làm
hủy hoại thanh danh của Asland này, tiểu thư Bạch Ngưng và chủ nhân nhất định sẽ không tha cho các ngươi!"
"Loại robot gia đình như mày
thì có thanh danh gì chứ, ngoài việc quét dọn và nấu cơm...mày còn có
năng lực nào khác sao? Ngu xuẩn!"
"Hạo Trạch, ngươi không được
phép phỉ báng thanh danh của robot, bọn ta là những sản phẩm hoàn mĩ
nhất được chế tạo để thực hiện sứ mệnh cao cả là chăm sóc chủ nhân, đám
Zombie không có não như các ngươi sao hiểu được giá trị cao quý của
"việc nhà" chứ!"
"Câm miệng!"
"Ngươi cho rằng ngươi nói như vậy thì ta sẽ câm sao? Đừng mơ, ta cứ nói, ồn ào chết ngươi. Mau thả ta ra!"
"Zack, mau đập nát thiết bị cảm ứng giọng nói của nó đi!"
"Chỉ huy, bên ta đã tìm nhưng vẫn chưa thấy bộ phận cảm ứng giọng nói của
con robot này. Có vẻ như nó không được chế tạo từ thiết bị bình thường
thưa ngài!"
Hạo Trạch:"..."
"Asland, nếu mày không nói cho tao biết nơi cất giấu chiếc quan tài, mày có tin hay không...tao sẽ cắt rời mày thành từng khối đem nung chảy ngay lập tức!"
Asland:"...". Chủ nhân, tiểu thư Bạch Ngưng, tôi tuyệt đối không chịu khuất phục
trước thế lực tàn ác đâu, xin hai người hãy tin tưởng ở tôi! Asland là
robot gia đình dũng cảm nhất...hoàn mĩ nhất. Cả đại lục không ai sánh
bằng...haha...
"Cưa nó ra!"
Asland:"...". Tính làm thiệt hả? sao dã man quá!
"À thì...thật ra mà nói, tôi chỉ là một con robot, cũng không biết nhiều
đâu, quan tài ngọc đó...hiện đang ở ...chỗ...chỗ của ngài
Estienne...đúng...chính là chỗ đó!
Phù! Mình thông minh quá, tiểu thư Bạch Ngưng chắc chắn phải tự hào về mình lắm. Tên nhóc robot này
đang ra sức ảo tưởng về trí thông minh của mình mặc kệ sự kinh ngạc của
Hạo Trạch và gã cận vệ của hắn.
"Ngươi nói, Estienne đã đem nó đi? Các ngươi gặp hắn ta rồi? Nói mau!"
"Ực..."
-------tôi là chuỗi âm thanh phân cách tiếng nuốt nước bọt của tên nhóc robot Asland---- ------ ---
"Toi rồi, lộ rồi!"
"Mày muốn thành đống sắt vụn ngay bây giờ?"
Asland:"...", tuyệt đối không!
"Ngài Estienne đã cử người tới lấy. (Huhu, xin lỗi ngài Estienne, tôi rơi vào thảm cảnh rồi, buộc lòng phải nói dối thôi, mong ngài đừng để bụng! Tôi cũng hét cách rồi!)
"Nói cụ thể ra..."
"Híc, chuyện là
thế này...trong một buổi chiều... trăng thanh gió mát, tiếng dế kêu
meo... meo ở ngoài cánh đồng, tôi đang thơ thẩn chuẩn bị bữa tối và..."
"Xoẹt...Xoẹt...tiếng cưa điện vang lên báo hiệu ai đó sắp bị cắt rời!"
"Tóm lại là ngài Estienne đã phát hiện ra chiếc quan tài nằm trong tay của
chúng tôi nên cho người tới lấy, tiểu thư Bạch Ngưng nói để quan tài
trong nhà sẽ đem đến vận rủi nên đã trả luôn cho bọn họ rồi!"
"Bạch Ngưng có nói với mày ý nghĩa của những ký tự trên quan tài không?"
"Không...cô ấy chẳng nói gì!"
"Thật chứ?"
"Tuyệt đối là sự thật, không chút dấu diếm..."
"Zack, ngươi có tin lời nói của con robot ngu ngốc này không?"
"Chỉ huy, thuộc hạ nghĩ nó không dám nói láo đâu! Hơn nữa, loại robot gia
đình thường có trí tuệ vô cùng thấp kém...con robot này chắc chắn cũng
không ngoại lệ!"
"Vậy được rồi. Đập bể "hạch tinh thể" của nó rồi đem quẳng ra bãi rác quân sự đi!"
Asland:"..."
Ế! Các người đã hứa không giết ta mà, sao lại nuốt lời, vỡ hạch tinh thể
ta sao sống nổi chứ, huhu, chủ nhân...tiểu thư Bạch Ngưng...mau tới cứu
tôi!
Vậy là trong một buổi chiều tà ở tinh cầu Ossimit, một con
robot gia đình nọ đã anh dũng hy sinh...đầu bị đập bể, xác nằm chỏng
gọng tại bãi rác quân sự lớn nhất tinh cầu Ossimit. Trước lúc hấp hối,
Asland ngước lên nhìn bầu trời...nó cảm thấy xây xẩm mặt mày...thế nào
mà nhà cửa lại lộn ngược thế này...óe...hình như mọi thứ...đều đảo ngược thì phải...hình như mình hoa mắt rồi...hoa mắt rồi!