Đã từng là bóng dáng mong nhớ suốt ngày đêm, thế mà hôm nay đột nhiên
xuất hiện lại khiến Evanson cảm thấy sợ hãi cực lớn. Bởi vì là từ trên
ghế rơi xuống nên bây giờ Evanson vẫn giữ nguyên tư thế mãnh hổ rơi
xuống đất đúng tiêu chuẩn. Vốn đã trải qua sự dạy dỗ của Tony, tình cảm
cũng đã bỏ xuống bụng được rồi thì liền bùm một cái trào lại tới cuống
họng, mồ hôi lạnh ào ào chảy xuống.
Tâm tình Evanson hiện tại vô
cùng rối loạn, trong đầu không ngừng hiện ra những cảnh tượng đáng sợ
như mài dao, Tu La, cùng với hình tượng cao lớn, chói lọi của Itou
Makoto(1).
Không đúng, Evanson hung hăng lắc đầu thật mạnh, từ dưới đất bò lên. Mình với anh chàng Itou vẫn khác nhau nhiều đấy.
Đầu tiên, bản thân mình chỉ có hai cái... À, cũng không phải. Bản thân là
do sau khi bạn gái rời đi, dưới tình huống không có một chút tin tức gì, hơn nữa lại là sau khi kết thúc cuộc đại chiến, vào thời điểm tinh thần yếu ớt nhất mới phạm phải sai lầm mà thôi.
Có vẻ như...cái này
vẫn nằm trong phạm vi được tha thứ. Đúng, mình vẫn có thể được tha thứ.
Sau một hồi tự thôi miên chính mình, cuối cùng Evanson cũng đứng vững
được, hai bắp đùi cũng không còn nhũn ra nữa rồi.
Nhưng mà Clare
lại không có nhiều suy nghĩ lộn xộn như vậy, trực tiếp bước nhanh về
phía trước, bắt lấy cánh tay của Evanson, muốn đem anh ta túm ra bên
ngoài.
Lần này đúng là đã đem Evanson dọa sợ không nhẹ, tâm tình vừa mới ổn định lại lập tức bị nghiền nát, lắp bắp nói: "Cái
kia...Clare à, em, em nghe anh giải thích đi. Đợi đã nào!"
Evanson đột nhiên rút tay mình ra khỏi tay Clare, không quá chắc chắc mà hỏi:
"Bộ quần áo này của em, thoạt nhìn có chút gì đó quen mắt..."
Clare bây giờ không có giống như trước, toàn thân là trang phục bình thường
hoặc là trang phục toàn thân hai lớp mà là một thân tăng bào(2) màu
vàng, còn khoác một cái áo có mũ và túi.
Ma Pháp Sư... Evanson
chầm chậm suy nghĩ lại, cái đám Ma Pháp Sư mà mình vẫn luôn trốn tránh
kia, hình như cũng có cách ăn mặc giống như vậy.
"Kamar-Taj?" Evanson chột dạ dò hỏi.
Kamar-Taj này nằm ở một nơi thần bí dưới dãy núi Himalaya, thế giới này là đại
bản doanh của các Ma Pháp Sư và các Phù Thủy Tối Thượng. Nếu như Clare
là Ma Pháp Sư, vậy thì cô ấy nhất định sẽ biết chỗ này.
Nhưng
trên thực tế thì trong nội tâm Evanson không hy vọng Clare sẽ có phản
ứng kích động với cái chữ này. Anh ta càng hy vọng rằng với tình huống
trước mặt này chẳng qua chỉ là một bộ quần áo mà đã lâu rồi anh ta chưa
nhìn thấy, mà cách ăn mặc này của Clare chẳng qua chỉ là đang cosplay
một nhân vật nào đó thôi.
Thế nhưng anh ta thất vọng rồi, vì Clare đã rất nhẹ nhàng gật đầu.
"Em là Ma Pháp Sư?" Sau khi nhìn thấy động tác của Clare, Evanson liền
không tự chủ được mà lùi về phía sau một bước, nhắm chặt mắt lại.
"Đúng vậy." Clare thừa nhận.
"Em vẫn một mực theo dõi anh?" Evanson nặng nề đập một quyền xuống mặt bàn. Anh ta không sợ bị theo dõi, bởi vì khi ở cùng một chỗ với Clare, anh
ta không có làm ra những hành vi khác người nào cả.
Anh ta thực
sự sợ hãi rồi. Khoảng thời gian một tháng Clare ở cùng với anh ta chẳng
qua chỉ là vì theo dõi anh ta mà thôi, tình cảm giữa hai người bọn họ,
sự vui vẻ mà bọn họ có được tất cả chỉ là ngụy trang mà thôi.
"Không phải." Clare tiến lên một bước nói: "Em không có theo dõi anh, trước
khi em rời đi căn bản là không biết thân phận thật sự của anh. Giữa
chúng ta không có gì giả dối hết."
"Thật sự?" Evanson sửng sốt
một chút, hỏi. Trong lòng anh ta cũng âm thầm cầu nguyện câu trả lời là
thật, cho dù chỉ là gạt anh ta một chút thôi cũng tốt rồi.
"Thật." Clare trịnh trọng nói. Nói xong lại đi qua nắm tay Evanson một lần nữa: "Nhưng mà bây giờ em không có nhiều thời gian để giải thích, thân phận
của anh đã bị bại lộ rồi, anh phải nhanh chóng cùng em chạy trốn khỏi
đây. Thượng Cổ Tôn Gỉa sẽ lập tức tới đây."
Sau khi đại chiến ở
New York kết thúc, tinh thần của Clare vẫn luôn không thể tập trung
được. Bởi vì cho tới tận bây giờ cô ta vẫn không thể tin được rằng,
người đàn ông mà cô ta đến cuối cùng vẫn không dám thổ lộ, người mà cô
ta cô ta đã khắc sâu thân ảnh vào trong tim, Evanson, lại có thể là một
Dark wizard cường đại.Thế nhưng không để cho cô ta tiêu hóa được hết cái thông tin này, Thượng Cổ Tôn Gỉa liền tỏ rõ ý định rằng sau khi khôi
phục lại sẽ đích thân đến tìm Evanson.
Cô ta đã được nhìn thấy
hình ảnh của Evanson trên chiến trường, cũng đã nhận thấy được sức mạnh
cường đại kia, thế nhưng cô ta vẫn cảm thấy rằng Thượng Cổ Tôn Gỉa vẫn
mạnh hơn. Bởi vì trong nội tâm của các phù thủy, Ancient One giống như
thần linh vậy.
Nếu vậy thì kết cục của Evanson đã có thể đoán
được rồi, là bị đánh chết tại chỗ hay là bị phế bỏ pháp thuật, bị giam
cầm cả đời? Điều này khiến cho Clare phải đứng ngồi không yên, tuy rằng
ngay từ khi còn nhỏ cô ta đã được dạy rằng Dark wizard là sự tồn tại tà
ác cần phải bị tiêu diệt.
Nhưng mà Clare không khỏi nghĩ tới một
việc, Evanson thật sự độc ác sao? Bản thân từ trước tới nay chưa từng
nhìn thấy anh ta làm ra bất kỳ hành động tà ác nào khiến người ta phẫn
nộ, anh ta chẳng qua chỉ là một kẻ thích pha trò tiêu khiển mà thôi.
Hơn nữa, anh ta còn ra sức chống lại người ngoài hành tinh ở New York, một
hành động xoay chuyển được cuộc chiến. Thậm chí một vài chủ tiệm nhỏ
cũng đưa ra một chủ ý đó là làm giả lại chiếc áo khoác mà anh ta đã mặc
trong lúc chiến đấu, làm xong sẽ đem bán để kiếm tiền.
Anh ta
bây giờ là một siêu anh hùng nổi tiếng a. Nghĩ tới đây, Clare thậm chí
còn nổi lên ý cười vui mừng, thế nhưng cô ta đã ngay lập tức thu lại ý
cười đó, kiên quyết nghĩ rằng bản thân mình không thể để anh ấy gặp phải kết cục này được, lúc này nhất định là có sự hiểu lầm gì đó.
Vì
vậy, Clare đã hành động trước một bước, trước khi Thượng Cổ Tôn Gỉa tới
liền vội vàng báo tin cho Evanson, muốn hắn trốn đi trước khi gặp sóng
gió.
"Thượng Cổ Tôn Gỉa..." Evanson thì thầm một chút cái tên này, anh ta đã sớm chuẩn bị tốt để gặp bà ta rồi.
"Không sai, bà ấy muốn tới đây, anh phải trốn đi trước khi bà ấy đến." Clare lo lắng nói.
"Không." Evanson lại một lần nữa rút tay lại, khóe miệng khẽ nhếch lên: "Bà ta không phải là muốn đến đây mà là đã tới đây rồi."
Clare đột nhiên cả kinh, quay người nhìn ra bên ngoài, Đường đi vẫn là cái
đường đi đó, kiến trúc vẫn là những kiến trúc đó, thế nhưng những người
đi đường lại hoàn toàn không thấy đâu nữa rồi.
Không gian thay
đổi, đây là một loại hành vi giữ bí mật, cũng là để tránh cho người bình thường bị thương bởi những phương pháp trong chiến đấu. Nhưng mà...
Clare cẩn thận quan sát một chút, toàn bộ không gian xung quanh đã được
đưa vào bên trong chính giữa không gian thứ hai rồi, người có thể thay
đổi được phạm vi lớn như vậy chỉ có thể là Thượng Cổ Tôn Gỉa mà thôi.
Lúc này, có một nữ nhân đầu trọc khoảng bốn mươi tuổi có cách ăn mặc không
khác Clare bao nhiêu đột nhiên xuất hiện ở trước cửa hàng của Evanson.
"Thượng Cổ Tôn Gỉa...Ancient One." Evanson nhìn nữ nhân đột ngột xuất hiện này
nói: "Tôi còn đang suy nghĩ xem lúc nào sẽ gặp ngài, thật không ngờ ngài lại đến nhanh như vậy."
Ancient One mỉm cười nói: "Nói như vậy thì ngươi đối với việc ta đến đây cũng không hề kinh ngạc a."
"Đương nhiên, mấy hôm trước tôi đã gây ra động tĩnh lớn như vậy ở New York
mà." Evanson nhún nhún vai nói: "Ngược lại nếu ngài không tới mới thực
sự khiến ta phải giật mình a."
"Thượng Cổ Tôn Giả, xin ngài hãy
nghe tôi giải thích." Ngay lúc này, Clare đột nhiên chen vào cuộc gặp
mặt của Evanson với Ancient One: "Evanson không phải là loại người tà
ác, anh ấy..."
"Nhưng sức mạnh mà hắn sử dụng vô cùng tà ác."
Không đợi Clare nói xong, Ancient One gần như là cao giọng cắt ngang lời nói của cô, rồi sau đó âm thanh lại trầm xuống trở lại: "Đó là sức mạnh hắc ám mà ta chưa từng được thấy qua."
"Hắc ám? Có lẽ vậy."
Evanson nhếch miệng, nói với vẻ không sao cả: "Nhưng ngài thì có chỗ nào tốt hơn? Sức mạnh lấy ra được từ trong không gian hắc ám cũng chả phải
là loại tốt đẹp gì đi."