Điền Mật không hiểu, biểu tỷ dịu ngoan đến kỳ lạ được gửi nuôi ở nhà cô, liền nói chuyện cũng không
dám nói lớn, mỗi lần sau khi bị cô bắt nạt cũng không dám cáo trạng, từ
lúc bị cô lỡ tay đẩy vào trong hồ lại như thay đổi một người.
Biết lấy lòng tổ mẫu, lấy lòng cha mẹ cô, hơn nữa mỗi lần mình bắt nạt nàng ta, bản thân sẽ gặp xui xẻo.
Lúc đầu cha mẹ muốn đem biểu tỷ gả cho đại ca Điền Trọng, chính là ca ca
rất chán ghét biểu tỷ ngoan ngoãn, kết quả sau khi biểu tỷ thay đổi, cả
nhà đều thích nàng ta.
Biểu tỷ không muốn gả cho ca ca, người nhà cũng không ép buộc.
Sau đó lão phu nhân Ninh Viễn Hầu thấy bát tự của biểu tỷ cùng Ninh Viễn
Hầu rất xứng đôi, cho nên hướng Điền gia cầu hôn, biểu tỷ gả cho Ninh
Viễn Hầu kẻ góa vợ kia.
Tuy rằng Ninh Viễn Hầu lớn lên trông soái nhưng là người câm, Điền Mật cô mới chướng mắt đâu. Người cô thích là
Thái tử, tuy rằng chàng có chính phi chính là lấy thân phận thiên kim
của Binh bộ thương thư cô làm trắc phi cũng được.
Nhưng mà vì sao Thái tử lại thích biểu tỷ, còn nói với mọi người biểu tỷ nên là trắc
phi của chàng, còn công nhiên cùng Ninh Viễn Hầu đoạt thê!
Biểu tỷ quả nhiên là kỹ nữ, gả cho Ninh Viễn Hầu còn không ngừng câu dẫn Thái tử.
Được nàng ta không phải để ý thanh danh nhất sao! Ta khiến thanh danh ngươi
mất hết! Điền Mật kê đơn cho biểu tỷ, sau đó cho người gọi Thái tử đến, sau đó Thái tử liền có được thân thể nàng ta.
Nàng ta đã là vợ
người, nếu như bị bắt gian tại trận, Ninh Viễn Hầu nhất định sẽ hưu thê, mà nàng ta cũng không thể ngồi vị trí Trắc phi, nhiều nhất chỉ làm
thiếp. Sau đó đợi đến lúc nàng vào phủ Thái tử liền chỉnh nàng ta.
Điền Mật tính toán tốt, nhưng nàng không ngờ, biểu tỷ không dính chiêu, mà cô lại uống phải nước trà mình hạ thuốc.
Lúc Thái tử đến, thuốc phát tác, Cô quấn quít Thái tử, nhưng Thái tử không thích cô, trực tiếp gọi tên thị vệ sau đó bỏ đi.
Cô và tên thị vệ kia bị bắt gian tại trận. Phụ mẫu ngại mất mặt mũi liền
đem cô gả cho tên thị vệ kia, lại đoạn tuyệt quan hệ với cô.
Cô
không cam lòng, nhưng mà Thái tử sợ cô gây chuyện với biểu tỷ, liền bảo
tên thị vệ kia hạ độc cô, khiến cô nằm trên giường không dậy nổi, cuối
cùng sinh mệnh nhanh chóng khô kiệt mà chết.
Nguyện vọng Điền Mật là cô phải gả cho Ninh Viễn Hầu, muốn hắn yêu cô! Muốn cho tất cả mọi
người biết, cô có nhiều ưu tú hơn biểu tỷ!
Điền Mật tiếp nhận cốt truyện cùng trí nhớ, chỉ muốn đỡ trán mắng một tiếng mồm quạ! Đây chính là trạch đấu nha! Trời ạ!
Lần này cô không hề thương xót cho ký thể, ai bảo cô ta toàn tự tìm đường chết.
Trong truyện, Ninh Viễn Hầu là nam chủ, nguyện vọng ký thể, hy vọng thực hiện được.
Đợi lúc cô nghiên cứu xong kịch bản, Điền Mật nhịn không được muốn mắng, mẹ nó, nói đùa đi? Nữ chủ đã gả cho nam chủ, theo tính cách trung khuyển
nam chủ, muốn công lược hắn như nào? Chết tiệt!
" 0051, chị biết nhiệm vụ càng ngày càng khó nhưng vì sao lại chọn đúng thời điểm này? Lúc này còn có đất diễn của chị sao?"
Chính là ngày mai, ký thể trong lúc tham gia yến hội kê đơn cho nữ chủ.
" Này, xin lỗi ký chủ, hệ thống xuất hiện hỏng hóc, lúc truyền tống xảy
ra vấn đề, vốn dĩ định đem chị truyền tới lúc nữ chủ vừa mới trọng sinh, kết quả------" Giọng nói 0051 mang theo nồng đậm áy náy, nó thật sự
không phải cố ý.
" Ký chủ, chúng mình có thể đi con đường Bạch
liên hoa, bởi vì do vấn đề hệ thống cho nên tặng miễn phí ký chủ " Ngôn
ngữ ký hiệu(*) " quyền sử dụng vĩnh viễn. Cùng với nếu như nhiệm vụ này
ký chủ thất bại, chị không bị trừ tích phân. Nhưng mà ký chủ, nhiệm vụ
lần này không làm được, không có cách nào thăng cấp."
(*)Ngôn ngữ ký hiệu hay ngôn ngữ dấu hiệu, thủ ngữ là ngôn ngữ dùng những biểu
hiện của bàn tay thay cho âm thanh của tiếng nói. Ngôn ngữ ký hiệu do
người khiếm thính tạo ra nhằm giúp họ có thể giao tiếp với nhau trong
cộng đồng của mình và tiếp thu tri thức của xã hội..
Có 0051 nói, Điền Mật hơi yên lòng một chút, nam chủ bị câm, có thủ ngữ, nói chuyện
sẽ tốt hơn đi? Ừ, thật ra, cô không thích bạch liên hoa Mary Sue gì đó.
Cô vẫn thích tính cách như nữ chủ, tâm đủ độc, quyết đoán, mục tiêu chính xác.
Nhưng mà mục đích của cô là công lược nam chủ, hơn nữa kiếp trước nữ chủ thảm như vậy, nguyên nhân đều do một tay ký thể tạo ra.
Cho nên nữ chủ sẽ không bỏ qua cho cô.
Cho nên, tất cả đã định sẵn cô phải đối lập với nữ chủ.
Nhìn xung quanh, hoàn toàn yên tĩnh, nơi này hôm nay là mùa đông khắc
nghiệt, trong phòng bốn góc đều đặt lò sưởi, cũng không cảm thấy lạnh
lắm.
Lúc xuyên qua là buổi tối, còn không tệ. Dù sao tiếp thu kịch tình cùng dung nhập trí nhớ, cả người cô đều mệt mỏi.
Bây giờ cô tiếp nhận trí nhớ không như lúc mới đầu quá mức đau đớn nhưng cũng không dễ dàng, cần thời gian thích nghi.
Lúc này Trần Tương Nghi đã gả cho Ninh Viễn Hầu cũng không có ngủ, nàng khiến nha hoàn đi nghỉ trước.
Nghiêng đầu, Ninh Viễn Hầu Bộ Liên Triệt nhắm mắt, an ổn ngủ.
Nàng cảm thấy viền mắt cay, kiếp trước làm phu thê nửa năm, chàng tuy rằng
không nói, nhưng nàng biết chàng rất tốt, chỉ là kiếp trước nàng chán
ghét hắn, không muốn nói chuyện.
Kiếp trước, nàng yêu Thái tử, lúc nhỏ gặp một lần khiến tình yêu mọc rễ, yêu mù quáng.
Sau đó mới biết được, hóa ra Thái tử cũng thích bằng mình, Thái tử bảo
nàng nghĩ biện pháp hòa ly với Bộ Liên Triệt, sau đó y sẽ lập nàng làm
Trắc phi.
Vốn Bộ Liên Triệt đã âm thầm đồng ý, sẽ chờ cơ hội, sau đó 2 người chính thức hòa ly.
Nhưng mà biểu muội Điền Mật lại biết, trong một lần tham gia yến hội ở phủ công chúa, hạ thuốc nàng, lại gọi Thái tử đến.
Kết quả nàng cùng Thái tử bị bắt gian tại trận, mọi người phỉ nhổ nàng, lão phu nhân Ninh Viễn Hầu ép Bộ Liên triệt hưu nàng.
Bộ Liên Triệt muốn hòa ly nhưng lão phu nhân Ninh Viễn Hầu thấy mất hết mặt mũi không đồng ý, nàng bị hưu.
Thái tử cảm thấy nàng quá mức lỗ mãng, tuy rằng rất thích nàng, cũng tính
sau khi nàng hòa ly sẽ lập nàng làm Trắc phi. Chính là nàng lại tính kế hắn, khiến thanh danh dính tiếng xấu, hắn đường đường là Thái tử, thanh danh có bao nhiêu quan trọng, hơn nữa lại có mấy vị hoàng đệ đối với vị trí của mình như hổ rình mồi. Phụ hoàng còn vì chuyện này mà giáo huấn
hắn.
Sau đó Thái tử nạp Trần Tương Nghi làm thiếp. Lại lập Điền
Mật làm trắc phi, nàng làm thiếp năm năm, bị Điền Mật tra tấn không ra
hình người, cuối cùng khó sinh mà chết, Thái tử lúc đó cũng không đến
nhìn mặt nàng lấy một lần.
Sau khi chết, linh hồn nàng không rời đi, thấy chồng trước của nàng Bộ Liên Triệt một người đi phủ Thái tử đòi thi thể nàng.
Biết được nàng bị ném tới bãi tha ma, chàng lại đến đó tìm nàng.
Nàng liền bay theo Bộ Liên Triệt, nhìn chàng ở bãi tha ma tìm kiếm, cuối cùng thấy được thi thể mình, bật khóc lớn.
Linh hồn không có nước mắt nhưng nàng lại cảm thấy mình đang khóc.
Biết vậy chẳng làm, từ lúc nhỏ cha mẹ mất, nàng được gửi nuôi ở nhà thúc
thúc trên danh nghĩa, nàng biết, lúc trước mẫu thân nàng một mực đòi gả
cho cha nàng nghèo rớt mùng tơi, kết quả mẫu thân gả qua chưa đến 5 năm, cha nàng vì đắc tội người khác bị đánh chết.