Ách.
Thân thể Điền Mật run rẩy, hít sâu một hơi, ngước mắt nhìn Âu Dương Túc Ngọc.
Ánh mắt kia không còn đơn thuần nữa, mang theo ý vị thành thục.
Nàng nhẹ nhàng đẩy Âu Dương Túc Ngọc ra, kéo khóe môi lên, ánh mắt dường như có thể câu hồn đoạt phách, cực kì yêu nghiệt, so với Âu Dương Túc
Ngọc, còn thâm sâu hơn: “Không biết A Ngọc có tin chuyện linh hồn chuyển thế không?”
“Linh hồn chuyển thế?” Điền Mật như vậy khiến cho Âu Dương Túc Ngọc cảm
thấy mê hoặc, còn linh hồn chuyển thế gì gì đó, Âu Dương Túc Ngọc cảm
thấy không đáng tin tưởng.
“Ta vốn là người Đông Húc quốc, ta tên Đàn Cơ, con gái của Đàn tướng
quân nước Đông Húc. Ba năm trước, ta trở thành phi tần của quốc vương
Đông Húc quốc, Lý Đông Chiếu. Ban đầu, Lý Đông Chiếu đối xử với ta rất
tốt, nhưng không quá một tháng, hắn liền dùng mọi cách hành hạ ta. Trước khi vào cung, từng có tin đồn nói Lý Đông Chiếu đối xử với nữ nhân cực
kì tàn bạo, cho nên cha ta không chịu để ta tiến cung. Nhưng ta không
tin, từng có duyên gặp mặt Lý Đông Chiếu, ta liền quyết tâm vào cung cho bằng được. Không ngờ rằng, tiến cung chưa quá ba tháng, ta bị Lý Đông
Chiếu hành hạ đến chết. Cha ta bất bình thay cho ta, lại bị Lý Đông
Chiếu chém đầu. Ta hận hắn! Nhưng ta không đủ sức lực. Sau khi chết đi,
linh hồn của ta phiêu đãng đến Nam Diệu quốc, vào Vĩnh Ninh vương phủ,
gặp được chủ thân thể này. Mãi đến một ngày, chủ thân thể này tận mắt
chứng kiến mẫu thân ruột bị treo cổ chết, nàng bị đả kích đến tắt thở.
Sau đó, không hiểu tại sao, ta bị kéo vào thân thể này, trở thành Điền
Mật, còn có được tất cả trí nhớ của nàng. Hôm nay nhìn thấy Lý Đông
Chiếu, hận ý không tan, cho nên hạ độc vào chén chè của hắn, độc này
không nguy hiểm đến tánh mạng hắn.” Phi tần của Lý Đông Chiếu, quả thật
có người tên Đàn Cơ, vào cung chưa tới ba tháng, bị Lý Đông Chiếu hành
hạ chết.
Cũng may có 0051 ở đây, chứ không, nàng thực sự không biết phải làm sao.
Âu Dương Túc Ngọc có chút khó tin, nhưng nhìn Điền Mật