Một ngày nào đó trời
trong nắng ấm, Mèo tôi một thân áo bào tiêu chuẩn màu đen (không biết từ góc
hẻo lánh nào nhảy ra), dáng ngồi nghiêm chỉnh như nữ vương, tay trái mạnh mẽ
vuốt ve một động vật giống chó tên là “Meo Meo” (thực ra, thân phận thật của
Meo Meo là CP của tôi, làm việc sai trái nên bị nữ vương Mèo đây trừng phạt
biến thành động vật giống chó… = =)
Tay phải của Mèo tôi cầm
microphone, hắng giọng một cái, giọng nói như xen lẫn giữa âm thanh tự nhiên và
tiếng cồng chiêng, không dễ nghe cũng không khó nghe: Khụ khụ - với tư cách là
một truyện tiểu bạch rất máu chó, sao có thể thiếu một trăm câu hỏi XX của vợ
chồng? Vì vậy, mọi người có vấn đề gì, hoan nghênh hăng hái lên tiếng! Vỗ tay
~~~ tung hoa ~~~
Rốt cục quần chúng đã có
quyền nói chuyện, mãnh liệt nện cà chua, trứng gà và tất thối vào Mèo tôi: Dài
dòng cũng vừa phải thôi, muốn rút bớt số lượng từ thì nói mau!
Mèo tôi ôm đầu tháo chạy:
… Mọi người có thể đừng đanh thép như thế được không?
Quần chúng: Nói nhảm, xem
chúng tôi cũng ngốc nghếch như Thanh Thanh hay sao? Mau cho Lâm mỹ nam cao quý
lạnh lùng quyến rũ đẹp trai cơ trí bụng dạ đen tối lên sàn đi!... Được rồi,
miễn cưỡng cho phép mang theo người nhà!
Mèo tôi run rẩy: Biết,
biết rồi… T^T (đều là những đứa con dưới ngòi bút của tôi, tại sao tôi lại học
được cái tính nhút nhát của Thanh Thanh, chẳng lây được chút mạnh mẽ
nào của Lâm mỹ nam vậy?)
01, Tên của hai người là?
Lâm mỹ nam (khinh bỉ):
Câu hỏi của cô thật không có trình độ!
Chu Thanh Thanh (ấp úng):
Tên từng dùng tôi cũng không rõ lắm, (Chu Thanh Tịnh hay là Chu Tịnh Thanh?),
hiện tại tên là Chu Thanh Thanh. >_ Mèo tôi: … Thanh Thanh,
câu trả lời của cô cho mọi người thấy được câu hỏi này vẫn có ý nghĩa, cám ơn
cám ơn!
Chu Thanh Thanh: Lâm mỹ
nam, Diễn, sư phụ, phu quân đại nhân, ông xã.
Mèo tôi: Quan hệ thật
phức tạp… Vẫn còn phải theo thứ tự tăng dần…
03, Tuổi của hai người?
Lâm mỹ nam: 27 (không
nhìn ra độ tuổi thực sự của mỹ nam cao cấp, căn cứ vào trang phục khác nhau,
người ta có thể suy đoán trong phạm vi từ 18~35)
Chu Thanh Thanh: 24 (sao
cách ăn mặc nhìn thế nào cũng thấy giống giả LOLI từ 16~20)
Mèo tôi lên án: Tại sao
các người toàn sở hữu những khuôn mặt gạt người vậy?
Quần chúng YY: Nếu cách
ăn mặc của Lâm mỹ nam rất đứng đắn, như 35 tuổi ~ sau đó Thanh Thanh mặc đồng
phục học sinh trung học, trang điểm thật đáng yêu, như 16 tuổi… Sau đó cùng
nhau thân mật đi ra ngoài… Không biết có ai tưởng họ là cha và con gái không nhỉ?
(Ha ha ha ha…)
Chu Thanh Thanh: … = =!
Hôm nào chúng tôi sẽ thử, rồi nói cho mọi người biết đáp án là được.
Lâm mỹ nam: … Đồng phục?
Ừm, có thể thử… Nhưng, cô ấy chỉ có thể mặc cho một mình tôi xem. Cho nên, sẽ
không tồn tại các vấn đề nhàm chán như bị người ta hiểu lầm là cha con.
Mèo tôi: Đồng phục… Chỉ
mặc cho một mình anh xem, sau đó, lại từng chiếc từng chiếc, cởi ra đúng không?
[Mèo tôi vì quá bổ não, máu mũi phun ra ing]
04, Hai người tại sao lại
quen nhau?
Lâm mỹ nam: Trên Internet
là cô ấy quyến rũ tôi trước, trong hiện thực là tôi tập kích cô ấy.
Mèo tôi (bổ sung): Cụ thể
là biện pháp “quyến rũ” và “tập kích” như thế nào?
Chu Thanh Thanh: Chính là
ba năm trước, có một lần tôi chơi cờ ca rô với anh ấy trên QQ… Sau khi thua
liên tục hai mươi ván, tôi không phục, mở thông tin của anh ấy ra xem, phát
hiện từ số QQ đến thông tin của anh ấy đều rất trâu bò! Vì vậy, tôi đã nghĩ,
ngưu nhân! Cho dù tôi không trâu bò được như thế, nhưng tôi có thể làm bạn của
ngưu nhân! Vì vậy, tôi đã xin kết bạn với anh ấy mười tám lần… Một lần cuối
cùng đã được chấp nhận. Trong hiện thực, tôi gửi bài viết tìm tình một đêm,
không hiểu sao sư phụ lại biết… Vì thế đã đến phá hỏng… Sau đó, sau đó… cũng
quen nhau trong đời thực.
Mèo tôi: … Tính chân thực
không thể kiểm nghiệm! = =
Lâm mỹ nam (liếc Mèo
tôi): Còn không phải cô, bố trí cái tình huống vớ vẩn! Tôi cao quý như vậy,
lạnh lùng như vậy, là người có phong độ, có trí tuệ, làm sao có thể đi chơi cái
loại trò đơn giản như cờ ca rô? Tối thiểu cũng phải là game online nào đó có độ
khó cao mới đúng!
Mèo tôi: … Anh cảm thấy,
với chỉ số thông minh và dung lượng não như của Chu Thanh Thanh, chơi trò có độ
khó cao, có thể sao… Cho dù cô ấy có thể, nhưng, tôi không biết… Cho nên, đành
phải cho anh bị một trận não rút vậy, thật xin lỗi >0 05, Lâm mỹ nam, mọi người
đều rất ngạc nhiên, làm sao anh biết Thanh Thanh đi tìm tình một đêm, hơn nữa
còn biết thời gian và địa điểm cụ thể?
Lâm mỹ nam (khóe môi hơi
nhếch lên, cười tà ác): Máy tính của cô ngốc Chu Thanh Thanh kia ban đầu ngay
cả đến tường lửa cũng không có… Bị nhiễm virut nhiều lần, vẫn là tôi phải dùng
trình điều khiển từ xa dọn dẹp giúp cô ấy, cô nói xem?
Chu Thanh Thanh: A a a…
Thảo nào hóa ra toàn GV của em bị anh nói là virut rồi xóa hết, về sau muốn
down lại đều không down thành công!
Lâm mỹ nam (liếc): Sao?
Em có ý kiến?
Chu Thanh Thanh: … Không,
không có ý kiến! >_ Mèo tôi (ôm máy tính run
rẩy run rẩy run rẩy): … Không dễ đắc tội với Lâm mỹ nam! Coi chừng anh ta hack
máy tính của bạn, xóa mất tài nguyên XX!
Lời bộc bạch của Mèo tôi:
Về việc xâm phạm quyền riêng tư của người khác là trái pháp luật gì đó… Mọi
người bỏ qua đi! Thế giới này ngoại trừ trắng và đen, còn có xám… Lặng lẽ ngẩng
đầu 45 độ nhìn lên bầu trời, trời xanh quá!
Quần chúng: Biến, không
phải nói chỉ có đen trắng xám sao, tại sao lại có xanh hả?
Mèo tôi: Ai dám có ý
kiến? Tôi sẽ khiến mặt người đó nháy mắt biến thành xanh, nháy mắt thành tím!
Cho bờ mông của ngươi biết tại sao hoa lại đỏ!
Quần chúng: Con mèo hèn
mọn bỉ ổi này lại bắt đầu dông dài, các chị em, tiến lên, đánh cô ta!
Mèo tôi: Vân vân và vân
vân ~~~ tôi cam đoan tiến trình tiếp theo sẽ nhanh hơn, không nói nhảm nhiều!
T^T
06, Gặp nhau ngoài đời
thực, ấn tượng đầu tiên của hai người đối với đối phương là gì?
Lâm mỹ nam: Cũng giống
trong tưởng tượng – quả nhiên rất ngốc.
Chu Thanh Thanh: Hu hu
hu, mỹ nam cao cấp, công thụ đều phù hợp oa!
07, Cảm thấy đối phương
có chênh lệch nhiều so với người yêu trong mộng của hai người không?
Lâm mỹ nam: Hoàn toàn
chưa nghĩ tới vấn đề này, cho nên, không chênh lệch.
Chu Thanh Thanh: Hoàn
toàn giống như trong giấc mộng, thậm chí, còn tốt hơn rất nhiều so với mong
muốn của tôi.
08, Thích điểm nào nhất ở
đối phương?
Lâm mỹ nam: … Không nghĩ
ra. = =
Chu Thanh Thanh: Toàn bộ!
=v=
Mèo tôi: … [Tôi giữ im
lặng]
09, Ghét điểm nào nhất ở
đối phương?
Lâm mỹ nam: Tuy cô ấy có
rất nhiều khuyết điểm, nhưng mà, cũng chưa đến mức ghét, còn hơi đáng yêu… Tuy
nhiều lúc khiến tôi cảm thấy rất đau đầu. = =
Chu Thanh Thanh: Không
có! =v=
Mèo tôi yên lặng lau mồ
hôi, thầm nghĩ: Tại sao lúc tôi hỏi không thích điểm gì mà lại khiến cho tình
yêu của Lâm mỹ nam đối với Chu Thanh Thanh càng thêm sâu đậm vậy? ⊙﹏⊙b
10, Nếu như muốn tặng đối
phương một món quà, hai người sẽ tặng gì?
Lâm mỹ nam: Yên lặng quan
sát, xem lúc đó cô ấy đang muốn gì, ngoại trừ sách báo không trong sáng. = =
Chu Thanh Thanh: Rõ ràng
anh ấy chỉ biết tịch thu đồ của tôi, đã bao giờ tặng cái gì đâu! >_ Lâm mỹ nam: …
Lâm mỹ nam thầm nghĩ:
Chẳng lẽ mua máy tính mới cho em cũng không tính? Tuy nhiên tôi nói cái đó là
công ty mua thừa, không ai cần; thế cho em các loại thẻ khách quý của khách sạn
cũng không tính sao, hở; mua cho quần áo, giày, tất, nội y… Được rồi, cái đó
cũng không tính; mỗi ngày nấu ăn ngon cho em, còn đặc biệt đi học trên mạng món
mà em muốn ăn, vậy càng không tính, được. = =
Quần chúng (phẫn nộ): …
Chúng tôi xin bóp chết cô gái nào đó ở trong phòng có phúc mà không biết, mãnh
liệt yêu cầu đổi nữ trư!
Mèo tôi (lau mồ hôi): Vậy
đổi thành ai?
Quần chúng Giáp (giơ
tay): Tôi!
Quần chúng Ất (giơ bàn):
Tôi!
Quần chúng Bính (phấn
khích): Tôi!
…
Mèo tôi: Này, Lâm mỹ nam
chỉ có một! Cho nên, để mọi người không nghĩ tôi nhất bên trọng nhất bên khinh,
vẫn nên để lại giữ lại cho con gái đầu heo Thanh nhà tôi! =v=
Quần chúng: …
Chu Thanh Thanh: Chỉ cần
nhìn thấy món đồ gì đó hay hay là lại mua nhiều thêm một cái cho anh ấy.
Mèo tôi (bổ sung): Vậy Lâm
mỹ nam có nhận không?
Chu Thanh Thanh: Có chứ,
ví dụ như, cái sợi dây đeo điện thoại hình bé heo đáng yêu kia chính là tôi
tặng anh ấy… Nhưng mà, ngoại trừ cái này, cái khác thì không. ╮(╯﹏╰)╭
11, Hai người mong muốn
nhận được món quà gì từ đối phương?
Lâm mỹ nam: Hi vọng cô ấy
tự tắm rửa sạch sẽ, sau đó đeo một chiếc nơ con bướm, rồi đưa đến trước mặt
tôi. ^_^
Mèo tôi (nhỏ giọng hỏi):
Có cần “giấy gói” không?...
Lâm mỹ nam: Miễn là chỉ
giới hạn ở một mình tôi nhìn thấy, có hay không cũng được… Đương nhiên, cho dù
có, quá trình bóc giấy gói cũng rất tuyệt. ^_^
Chu Thanh Thanh (mặt lập
tức đỏ bừng): … >///// Chu Thanh Thanh: Không
cần quà gì cả, rõ ràng cái gì cũng không thiếu! Nếu anh ấy có thể không khống
chế tôi, còn nữa, trả lại các thứ đã xóa trong máy tính của tôi thì tốt!
>_ Lâm mỹ nam (lạnh lùng
liếc mắt): Em nghĩ cũng đừng nghĩ!
12, Hai người bình thường
cái đó bao lâu một lần? (Mèo tôi □)
Lâm mỹ nam (liếc xéo):
Cái đó là ý gì?
Chu Thanh Thanh (bộ dạng
ngây thơ cũng hỏi theo): Cái đó là ý gì?
Mèo tôi: Chính là XXOO
đó… Đáng ghét ~ đừng có bắt người ta phải nói rõ ra như thế chứ ~ người ta vẫn
còn rất trong sáng thuần khiết mà ~
Quần chúng: … = =!
Lâm mỹ nam: Loại chuyện
đó, làm nhiều quá không tốt cho cơ thể.
Chu Thanh Thanh: Thế mà
anh vẫn… >_ Lâm mỹ nam: Cho nên, lúc
nào bận, một tuần năm sáu lần, thực sự rảnh, mỗi ngày một hai lần là được rồi.