Bàn tay to của Lâm Diễn
đã bắt đầu thăm dò tới nơi mẫn cảm nào đó, Chu Thanh Thanh vội vàng đè tay anh
lại, thở nhẹ: “Sư phụ, đừng, đừng mà… Chúng ta vẫn còn nhiều thời gian…”
Lâm Diễn nhíu mày, nhìn
Chu Thanh Thanh cười giễu: “Ừ, đúng là còn nhiều thời gian! Nhưng mà, trước mắt
cũng rất quan trọng… Em không tin thực lực của anh à? Anh có thể chứng minh…”
Tuy nhìn bề ngoài anh có vẻ rất mệt mỏi, nhưng tinh thần lại rất phấn chấn,
phải dùng cách thức càng cụ thể càng tốt để cảm nhận sự tồn tại chân thực của cô,
anh mới có thể yên giấc.
Tiếp đó, Chu Thanh Thanh
không có cơ hội nói “không”… Dùng lời nói của ai kia chính là, yêu thương, ừm,
yêu thương.
Đêm, vẫn còn rất dài…
————* Tôi là đường phân
cách lược bỏ *————
Ngày hôm sau, ánh mặt
trời dịu nhẹ, thời tiết rất tốt để đi dạo phố, đi thăm người thân, bạn bè.
Nhưng Chu Thanh Thanh lại
ngủ đến tận xế chiều mới rời giường… Thực ra, cô đã tỉnh từ sớm, nhưng sau hai
giờ tiếp tục bị sư phụ đại nhân thân yêu lôi kéo làm vận động không nhẹ nhàng
để chứng tỏ vấn đề thể lực, cô cần phải ngủ một giấc để hồi phục năng lượng…
Khụ khụ, vì vậy đã ngủ luôn tới tận chiều.
Như ngày hôm qua đã hẹn,
Chu Thanh Thanh sẽ đến nhà Dương Tư Tư ăn tối, Lâm Diễn xin làm lái xe kiêm
người đi cùng.
Khụ khụ, tuần trước Lâm
Diễn đã đưa cô đi gặp bạn anh, cô cũng nên dẫn anh đi gặp bạn mình rồi… Chu
Thanh Thanh đành phải lén gửi tin nhắn cho Tư Tư, “Tớ muốn dẫn theo người nhà,
có tiện không?”
Dương Tư Tư gọi điện lại:
“Nhóc Thanh, cậu nói rõ ràng cho tớ, người nhà nào?”
Chu Thanh Thanh trốn lên
sân thượng, “Là, là Lâm mỹ nam sư phụ nhà tớ kiêm chủ thuê nhà kiêm đầu bếp
kiêm gối ôm kiêm người yêu… Ừ, chính là người lần trước đến nhà cậu đón tớ đi,
thu nhận tớ đấy…”
Dương Tư Tư cao giọng:
“Đó là mà gọi ‘thu nhận’ sao? Rõ ràng là ăn xong lau sạch còn bắt cóc mang về
nhà! Cậu cậu cậu, cậu lừa bắt được anh ta? À không, hẳn là anh ta lừa bắt được
cậu?”
Chu Thanh Thanh lau mồ
hôi, ngập ngừng nói: “Tóm lại là bắt được… Cậu có hoan nghênh hay không?”
“Ha ha ha, hoan nghênh,
đương nhiên hoan nghênh! Chắc chắn!” Dương Tư Tư nhớ lại quá trình lần trước
“may mắn” được trò chuyện với Lâm mỹ nam trên Q… Nếu cô dám không hoan nghênh,
“báu vật” trong máy tính của cô có khả năng sẽ vẫy khăn nói bái bai >0 Sau đó, tình hình gặp mặt
giữa Lâm Diễn và Dương Tư Tư, khách quan so với lần Chu Thanh Thanh gặp bạn bè
Lâm Diễn, quả thực vô cùng thân thiết, vui vẻ…
Bữa tối êm đềm thư thái
qua đi, nhân lúc Lâm Diễn ngồi đằng trước lái xe không chú ý, Chu Thanh Thanh
ngồi ở ghế sau lặng lẽ nói nhỏ vào tai Dương Tư Tư: “Sao cậu lại chân chó với
sư phụ nhà tớ thế?” Sao cô lại có cảm giác mình bị bán đi?
Dương Tư Tư nháy mắt mấy
cái: “Ai trả tiền chính là ông lớn, bữa ăn vừa rồi vô cùng thịnh soạn, nhưng mà
là anh ấy mời… Đương nhiên tớ phải khách khí một chút!” Cô tuyệt đối sẽ không
khai ra sự việc lần trước lúc Lâm Diễn đến bắt cóc Chu Thanh Thanh, cũng như
việc cô đã biết anh chính là sư phụ của cô bạn. >.