Ma Ngân

Chương 591: Đột Phá


trướctiếp

Không quá rõ, tên này đột nhiên nhảy ra, nhưng nghe giọng nói không giống người địa phương.

Đông Doanh Tương Nam ngâm nghĩ một lúc, nói.

- Đi điều tra kỹ thân phận người này, có lẽ chúng ta sắp có kẻ địch rồi.

Đông Doanh Uyên nói, ngữ khí âm trầm.

Thực ra có một số thể lực bên ngoài muốn sống yên ở trong này, biện pháp tốt nhất là xử lý một tập đoàn lớn nơi đây, thừa cơ lấy được chỗ đứng, sau đó tiến hành điên cuồng mở rộng.

Chỉ là, thật sự có dễ thế sao? Đông Doanh Uyên thầm nghĩ, híp mắt lại.

Cùng lúc đó, Tiêu Hoàng đã giao phần lớn công việc Tập đoàn Thợ Săn cho Bác Sơn, chính mình thì quay trở về căn nhà ở thung lũng.

Cầm dung dịch Ngự sa, đi lên đỉnh núi, tiếp tục tu luyện Ngự lực.

Tiêu Hoàng biết rõ, muốn trở thành cao thủ, nhất định phải chịu được tịch mịch, thực ra, cao thủ chính là dùng tịch mịch xây thành.

Không có một kẻ nào suốt ngày ăn chơi đàng điểm vẫn có thể trở thành cao thủ, là loại cao thủ chân chính.

Đồng thời, Huyết sâm và Vân anh thảo bán ra số lượng lớn, trên Vĩnh Ngạn Tinh, phàm là hàng hóa sử dụng hai loại này làm nguyên liệu, nháy mắt rớt giá mạnh.

Cơ bản đã rẻ đi trên 30%.

Mà thúc đẩy mọi thứ phát triển, đó là những thương nhân nhỏ mua tài liệu giá thấp trong tay Tiêu Hoàng, bọn họ hận thấu gia tộc Đông Doanh, ngay khi thu mua xong tài liệu, lập tức đầu tư sản xuất tiêu thụ giá thấp.

Quan trọng hơn là nguyên vật liệu có phẩm chất cao, cái này đã thúc đẩy phẩm chất Dược văn được nâng cao diện rộng.

Như thế, khách hàng sẽ lựa chọn hàng hóa nào, không cần phải nói.

Chỉ trong một ngày, Dược văn của gia tộc Đông Doanh triệt để ế hàng, không ai hỏi thăm.

Đáng sợ nhất là đối với gia tộc Đông Doanh, số hàng hóa giá trị 5 triệu kim tệ không thể chuyển hóa thành tài chính trong thời gian ngắn, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Gia tộc Đông Doanh rất có khả năng rơi vào trong khủng hoảng tài chính, mắt xích sản nghiệp gia tộc sẽ trúng một lần bị thương chí mạng.

Thành phố Ngũ Dương.

Đây là tổng bộ gia tộc Đông Doanh, cách thành phố Uyển Vị không quá xa, vào lúc này thành viên chủ chốt gia tộc Đông Doanh đã tụ tập trong phòng họp xa hoa.

Trong đó Đông Doanh Tương Nam sắc mặt phẫn nộ ngồi ở một bên bàn làm việc hình bầu dục, trên ghế chính là một nam nhân trên 50 tuổi, sắc mặt âm trầm, mái tóc quăn. Hắn chính là Đông Doanh Uyên, tộc trưởng gia tộc Đông Doanh.

Gia tộc Đông Doanh đã phát triển gần mấy trăm năm ở Vĩnh Ngạn Tinh, địa vị vững chắc, trải qua rất ít rung chuyển, cũng tập trung vào ngành sản xuất Dược văn, xác lập địa vị không thể lay động. Nhưng vào lúc này, Đông Doanh Uyên cảm nhận được uy hiếp sâu sắc.

Bởi vì hắn nhìn ra được, Hồng Lượng đang đụng tới sản nghiệp trụ cột của gia tộc Đông Doanh.

Hơn nữa một đám thương nhân Dược văn cỡ nhỏ giống như cũng muốn lợi dụng cơ hội này cùng khởi xướng công kích.

- Về phần tên Hồng Lượng kia, điều tra thế nào rồi?

Ở vị trí ghế chính, Đông Doanh Uyên âm trầm hỏi.

- Đã gần xong, Hồng Lượng kia là phú thương Thượng Tri Tự Do Quốc, sau khi kể thừa sản nghiệp gia tộc, liền đến Vĩnh Ngạn Tinh phát triển, trong ghi chép còn có tư liệu tòng quân.

Đông Doanh Tương Nam ngừng một lát, nói xong, đưa một phần tài liệu vào tay cha mình.

Đông Doanh Uyên không đổi sắc, lật xem tài liệu. Dữ liệu đầy đủ, không có thiểu sót, nhất là từng trải qua quân ngũ, cái này khó làm giả nhất.

- Đi đâu không được, lại đến chỗ này quấy rối, đáng chết.

Đông Doanh Uyên gằn giọng nói, bây giờ Đông Doanh Uyên lo lắng nhất không chỉ là lúc này, mà là hắn không rõ trong tay Hồng Lượng kia có bao nhiêu loại tài liệu phẩm chất cỡ này.

Nếu chỉ có một ít, vậy thì dễ nói, nhưng nếu có nhiều thì sao?

Vậy thì gia tộc Đông Doanh sẽ gặp phải uy hiếp chưa từng có, thậm chí còn là kiếp nạn.

- Truyền xuống dưới, tất cả Dược văn tồn đọng của chúng ta bây giờ bán ra với giá 60%, trước tiên thu hồi tài chính rồi tính tiếp. Mặt khác, chúng ta tạm thời bỏ qua hai loại tài liệu chế tạo Dược văn này, nên làm Dược văn giảm nhiệt bằng Hồng cốc vụ liên, tránh né Hồng Lượng chết tiệt kia đánh sâu vào.

Đông Doanh Uyên nói tiếp.

Đồng thời căn dặn hành động như thế, Đông Doanh Uyên cũng cân nhắc làm sao tiến hành đánh trả thích đáng nhắm vào Hồng Lượng kia.

về phần căm thù, Đông Doanh Uyên không có, nguyên nhân cũng đơn giản, bản thân chiến tranh kinh tế là dùng bất cứ thủ đoạn nào, đây là chiến trường chỉ nhìn kết quả, không để ý quá trình, mọi thứ đều nhắm tới lợi ích lớn nhất.

Cùng lúc đó, trong thành phố Bắc Uyển, Long Giai Kỳ - ông chủ Tập đoàn Tinh tế Bắc Uyển, cũng đang rất khó coi, không biết Tiêu Hoằng cố ý hay là không để ý, bắn một phát súng chỉ thiên, kế hoạch lần này là nhắm vào gia tộc Đông Doanh, đồng thời cũng tổn hại tới Tập đoàn Tinh tế Bắc Uyển!

Tập đoàn Tinh Tế Bắc Uyển chủ yếu nắm giữ vận chuyển không gian trên Vĩnh Ngạn Tinh, kinh doanh chủ yếu là vận chuyển không gian mà mậu dịch không gian.

Nói trắng ra là vận chuyển tài nguyên giàu có từ Vĩnh Ngạn Tinh đến hành tinh khác để tiêu thụ, sau đó thu mua vật phẩm tương đối rẻ ở đó chuyển trở về Vĩnh Ngạn Tinh để tiêu thụ.

Trong tay nắm giữ 3 chiếc chiến hạm Ma Văn, cùng với hơn 500 chiếc chiến hạm vận tải.

Cơ bản coi như hoàn toàn lũng đoạn vận chuyển không gian ở Vĩnh Ngạn Tinh, được coi là đại tập đoàn số một số hai Vĩnh Ngạn Tinh.

Mấy ngày trước, biết được Huyết sâm và Vân anh thảo trên Vĩnh Ngạn Tinh tăng giá mạnh, Long Giai Kỳ lập tức ra lệnh các đội chiến hạm vận tải thu mua một đám ở những hành tinh khác, chuẩn bị kiếm lời một trận.

Kết quả ai ngờ có một tên Hồng Lượng giành trước, bây giờ 3 chiếc tàu vận tải chở hàng đã đến Vĩnh Ngạn Tinh, rốt cuộc Huyết sâm và Vân anh thảo phẩm chất cao ở Vĩnh Ngạn Tinh rớt giá phải nói là thảm quá.

Chẳng qua, cái này cũng không trách được người khác.

Lúc này Long Giai Kỳ đang ngồi trên ghế làm việc xa hoa, vuốt mũi, lần này 3 tàu hàng của hắn, tám phần mười là kẹt cứng rồi.

Nếu bây giờ lại chở đi, không nói cái khác, phí chuyên chở cũng là con số lớn rồi.

- Ông chủ, theo ta thấy, chưa chắc không phải là chuyện tốt, nếu Huyết sâm của Hồng Lượng rẻ như thế, không bàng chúng ta mua hết, chuyển đi hành tinh khác tiêu thụ, như vậy chúng ta sẽ kiếm lời chứ không lỗ nữa.

Bí thư của Giai Kỳ đứng cạnh nhỏ giọng nói.

Không thể không nói, cái này đúng là diệu kế.

- Ngươi nói thật là nhẹ nhàng, thu mua Huyết sâm và Vân anh thảo phẩm chất cao ở Vĩnh Ngạn Tinh, chẳng lẽ không cần tiền hay sao? Nhưng bây giờ tiền của chúng ta toàn nằm trên 3 chiếc chiến hạm vận tải kia, 3 tàu Huyết sâm và Vân anh thảo đó, ngươi nói đó là bao nhiêu tiền?

Long Giai Kỳ sắc mặt ầm trầm gằn giọng nói.

Rõ ràng Tiêu Hoằng trực tiếp đổ số lượng lớn Huyết sâm và Vân anh thảo vào Vĩnh Ngạn Tinh, đã tạo ra đánh sâu nghiêm trọng vào thị trường tài liệu Vĩnh Ngạn Tinh.

Đồng thời, Tiêu Hoằng làm sao chỉ thỏa măn như thế?

Bác Sơn ở Tập đoàn Thợ Săn đã chấp hành bước kế hoạch thứ hai của Tiêu Hoằng, đó là phân phối thù lao siêu khủng cho tạp dịch ở Vạn Tôn Cốc, sau đó quay sang thu mua đất bỏ trống, lại còn đào bới nhân tài.

Cơ bản kim tệ thu được từ tiêu thụ Huyết sâm và Vân anh thảo, lại lấy tốc độ điên cuồng chảy trở ra ngoài.

về phần đất thu mua được, lại cải tạo thành ruộng Ma Văn thúc đẩy, gieo trông ruộng lúa diện tích lớn, đánh sâu vào ngành lương thực Vĩnh Ngạn Tinh.

Chẳng qua, kế hoạch này vẫn nằm trong giai đoạn giữ bí mật tuyệt đối.

Thực ra, chỗ dựa cung cấp lương thực cho Thánh Đàn, chính là Vĩnh Ngạn Tinh.

Cách làm này đã có thể nhìn ra dụng tâm của Tiêu Hoằng, đó là dùng một loại thủ đoạn cực kỳ nhẹ nhàng, bóp chặt mạch máu Thánh Đàn.

Không chỉ chỗ này, sau này còn có rất nhiều, tóm lại trong lòng Tiêu Hoằng đã có một cái kế hoạch siêu cấp, nguyên nhân thúc đẩy Tiêu Hoằng làm mọi chuyện, đều là bởi Hắc Trạch Sâm bức ép.

Đối mặt với Hắc Trạch Sâm, đối mặt với Tần Nhược Bạch, đối mặt với Đông Lộc Triệu Quần, Tiêu Hoằng không muốn khuất phục, vậy thì chỉ có thể âm thầm làm chút tay chân.

Bởi vì Tiêu Hoằng sử dụng cái tên Hồng Lượng, cho nên toàn bộ Thánh Đàn đều không phát hiện. Thực ra, ở trong mắt người Thánh Đàn, ai lại có lá gan dám đánh chủ ý vào Thánh Đàn, trừ khi không muốn sống nữa.

2 ngày sau, Bác Sơn chỉ huy Tập đoàn Thợ Săn vẫn điên cuồng phát triển.

Ở trong Vạn Tôn Cốc, mọi thứ vẫn bình tĩnh như ban đầu, tất cả tạp dịch mặt đầy tươi cười, tiếp tục gieo trông đợt tài liệu mới. Mới vừa nãy, mỗi người trong bọn họ thu được thù lao 10.000 kim tệ.

10 ngày thu nhập 10.000 kim tệ, đối với bất kỳ tạp dịch nào cũng là dụ hoặc tuyệt đối. Bọn họ đến đây là chỉ vì tiền, mà thu nhập của bọn họ bây giờ đã là gấp chục lần trước kia.

Trước đó trong lòng họ còn ủy khuất vì đi Phạm Cương Tinh, bây giờ không còn sót một chút nào, thay vào đó là may mắn.

Còn Tiêu Hoằng ở trong nhà, lúc này đang chăm chú, mặt đỏ lên nhìn kính hiển vi Ma Văn.

Đã nhiều ngày qua, Tiêu Hoằng nghiên cứu được phần lớn kỹ thuật Tái sinh, chỗ khó lớn nhất đối với Tiêu Hoằng là thúc đẩy được tế bào phân chia, sinh trưởng được, nhưng làm sao mới được đạt tới yêu cầu phải mọc ra được tay chân?

Bây giờ, Tiêu Hoằng thông qua quan sát không lâu, cuối cùng tìm được một chuỗi gien không ai biết ở trong tể bào, Tiêu Hoằng đặt tên nó là gien phục chế.

Ở tình huống bình thường, loại gien này ở trong trạng thái không hiện hình, nhìn như vô dụng, Tiêu Hoằng tìm được bên trong gien phục chế này có chứa mặt mã bộ phận thân thể.

- Chỉ cần nghĩ cách kích hoạt nó, chỉ cần nghĩ ra cách kích hoạt...

Tiêu Hoằng nhìn kính hiển vi Ma Văn, không ngừng lầm bầm, ánh mắt ngày càng sáng ngời


trướctiếp