Ngay thời điểm Lưu Nguyệt đang nghĩ sao không thấy tên tiểu tử Không độc này có bất kì hành động gì, thì bất thình lình một tin chấn động nổ ra. Thiển Thiển ưu sầu cùng Vô độc bất trượng phu chuẩn bị đi gặp nguyệt
lão kết hôn. Lưu Nguyệt bị dọa đến sửng sốt, chạy đi tìm Thiển Thiển.
Thiển Thiển vừa cúi đầu xem báo cáo tài vụ của công ty, vừa trả lời nàng “Đúng vậy, tên nhóc kia đổi tính, đối với ta rất đổi nghe lời. Ta nghĩ
trước kia bị hắn chọc tức bao nhiêu lần, nếu không trả đủ lễ cho hắn, ta đây sẽ không là Lưu Thiển. Ngươi chờ xem ta như thế nào tra tấn hắn
đi!” Nói xong, còn đắc ý ha hả cười hai tiếng.
Lưu Nguyệt nhịn không được toàn thân rùng mình, hai người này, làm gì không biết nữa……
Kì nghỉ hè của Lưu Nguyệt đã hết, trường đã khai giảng lại. Tuy
rằng trường học cách nhà không xa lắm, nhưng là bởi vì buổi tối có khóa
tự học, bình thường đều ở lại trong trường, cuối tuần mới về nhà. Nàng
có chút không yên lòng, mấy ngày nay, đều là nàng làm cơm thúc giục
Thiển Thiển ăn. Trước khi đi còn không ngừng dặn dò nàng ta phải ăn cơm
đúng giờ, như thể nàng mới là tỷ tỷ ấy.
Ngày trường Lưu Nguyệt khai giảng cũng là thời điểm Thiển Thiển
kết hôn trong game, vốn định sớm online chuẩn bị lễ tân hôn. Kết quả
liền nhận được thông báo họp lớp, Lưu Nguyệt đành bất đắc dĩ, nhắn một
tin nói Bóng đêm rằng tối nay không lên được. Nhờ cô nàng mua mười cái
‘Khắp chốn mừng vui’ đưa cho Thiển Thiển. Bởi vì Lưu Nguyệt nhớ rõ trong một lần vô ý Thiển Thiển có nhắc tới nếu có kết hôn trong game phải bắn loại phát hoa xịn nhất ‘Khắp chốn mừng vui’. Nếu đi không được, vậy thì thỏa chút yêu cầu nhỏ của Thiển Thiển vậy.
Chờ OK mọi chuyện, hôn lễ Thiển Thiển cũng đã xong, Lưu Nguyệt
bất đắc dĩ logout. Quên đi quên đi, còn có thể tham gia hôn lễ của Bóng
đêm mà, nói thật, nàng thật sự rất muốn xem kết hôn trên hệ thống là như thế nào.
Ai biết, khai giảng không tới vài ngày, trường học lại đột nhiên ra một cái trắc nghiệm, hơn nữa lần khảo sát này được tính vào điểm
thành tích. Lưu Nguyệt lại một lần nữa cảm thán Thế Giớibất công. Bởi vì lần làm trắc nghiệm này, mà đến hôn lễ của Bóng đêm cũng bị lỡ mất.
Hiện tại Lưu Nguyệt vừa đăng nhập vào game liền oán giận, ta thực muốn
biết kết hôn là như thế nào a! Sao chỉ có mình ta là không biết gì,
chẳng công bằng!
Bóng đêm liền trêu ghẹo nàng, “Muốn biết? Tự mình kết hôn đi!”
Lưu Nguyệt đáng thương trả lời “Căn bản là không có người muốn lấy ta……”
Những game thủ Lưu Nguyệt rất quen mặt đều nhảy ra thừa cơ tranh đoạt, kêu la bảo khi nào Lưu Nguyệt muốn cưới chỉ cần nói, bọn họ đều
rất sẳn lòng.
Thiển Thiển xem Lưu Nguyệt bị mọi người đem ra đùa đến phát
ngượng, liền chạy nhanh ra cứu hoả, “Ai muốn kết hôn, đợi ta đi ly hôn
rồi về kết hôn thêm một lần nữa nhé!”
Lời này vừa nói ra, toàn Gia Tộc im lặng, một lát sau, mới thấy
Không độc đáng thương nức nỡ đi ra, “Bà xã đại nhân, như thế nào mới kết hôn, nàng đã nghĩ tới chuyện ly hôn a, người ta không muốn đâu!”
Lưu Nguyệt nhịn không được rùng mình một cái, sau khi Không độc
cùng Thiển Thiển kết hôn, trực tiếp đổi cách xưng hô. Không độc trước
kia dường như đã không còn tồn tại, bất quá Thiển Thiển vẫn còn dùng
cách ăn nói cũ với hắn, đây gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Lưu Nguyệt chạy nhanh đi ra đáp lời “Không cần đâu, Thiển Thiển
ngươi đừng có dọa người, ngươi kết hôn một lần ta liền phá sản một lần.
tái kết hôn một lần nữa chắc ta phải đi ra đường ăn xin mất!”
Vốn đang thảo luận chuyện Lưu Nguyệt đang tiếc vì chưa được xem
qua hôn lễ, không biết thành ra thế nào, đột nhiên có người đề nghị mọi
người trong bang offline gặp mặt. Những lời này chính là rất hợp ý Không độc, hắn lập tức như vừa ăn phải thuốc kích thích, cực lực tán thành
cùng vận động mọi người. Kỳ thật là lòng dạ Tư Mã chiêu, người qua đường ai ai cũng biết.* Có kẻ ngu mới không biết hắn chính là muốn gặp Thiển
Thiển mà thôi.
*một câu nói trong tam quốc chí.. đại để là trắn trợn quá rồi..ai mà chả biết
Nhưng là bọn họ đều đồng ý, toàn thể Gia Tộc đều tán thành. Dù
sao mọi người trong game cũng quen biết lâu rồi. Quen biết bên ngoài một chút cũng chẳng sao.
Mắt thấy càng ngày càng nhiều người ủng hộ, ngay lập tức Không
độc liền nghĩ tới một người, trong kênh Gia Tộc hỏi, “Lão đại, lão đại, ý ngươi thế nào, chỉ còn một mình ngươi thôi a?”
Cô Dạ Hàn Tinhthản nhiên trả lời “Ngươi cứ an bài đi.”
Không độc thấy lão đại nói vậy, kích động hoan hô không ngừng,
Thiển Thiển trong kênh phát ra một biểu tượng “Ngu ngốc!” cho hắn.
Kết quả việc Offline gặp mặt liền được quyết định, mọi người ước định địa điểm là thành phố A. Bình thường mọi người trong game thường
không nói nhiều về cuộc sống thực, ngoại trừ Bóng đêm. Thiển Thiển và
vài người trong Gia Tộc cũng có trao đổi số điện thoại di động cho nhau, những người khác hẳn cũng có đi, nhưng là lần này khi hỏi qua mọi
người, mới biết tất cả đều ở Thành phố A, thật vừa khéo! Trừ bỏ Thiển
Thiển cùng Lưu Nguyệt, còn có Tay phải thần thánh là ở Thành phố L.
Bất quá giữa L và A chỉ cách một giờ xe là tới, cho nên mọi
người quyết định tụ tập ngay Thành phố A. Vì đứng ra lên kế hoạch xem
phải đi đâu làm gì, nghĩ mãi vẫn không được, Không độc đành lên kênh Gia Tộc hỏi: “Rốt cuộc nên tập trung ở đâu đây?” Hơn nữa chi phí phải trả
bao nhiêu thì được, mấy thứ này vẫn chưa xác định được a.
Chỉ thấy Cô Dạ Hàn Tinhnói một câu: “Y Nhân Như Nguyệt hội quán đi, chi phí ta lo hết.”
“A!!! Lão đại vạn tuế!” Bóng đêm là người đầu tiên kêu lên,
Không độc cũng cả kinh, nửa ngày mới đánh ra vài chữ “Lão đại, ngươi trả hết sao?”
Cô Dạ Hàn Tinhđánh ra 1 chữ “Ân”. Liền logout mất, gần đây hắn
luôn bề bộn nhiều việc, cũng không biết đang làm gì. Người trong Gia Tộc cũng không hỏi nhiều, cuộc sống đời thường, mọi người vẫn là có thói
quen không nhúng tay vào.
Mọi người ước định thời gian gặp mặt là cuối tuần, vừa lúc trong trường Lưu Nguyệt cũng không việc gì, khoảng 5 giờ chiều Lưu Nguyệt về
tới nhà, mới vào cửa chợt nghe thanh âm Thiển Thiển, đi vào vừa thấy,
ngây ngẩn cả người!
Thiển Thiển đang nằm trên sô pha gọi điện thoại? Xem ra Thiển
Thiển không chú ý tới nàng, nên liền tiến đến phía sau sô pha nghe trộm, quả nhiên hai người thảo luận chuyện gặp mặt ngày mai. Quan hệ bọn họ
thì ra đã tốt đến như vậy a, Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy việc nàng mới đi học có 1 tuần mà đã xảy ra biết bao nhiêu là chuyện.
Mới sáng sớm, Thiển Thiển đã thức giấc, bình thường ngoại trừ
lên mạng, chẳng mấy khi thấy nàng ta tích cực như vậy. Một bên trông
nàng sửa soạn, đánh phấn trang điểm, Lưu Nguyệt đột nhiên cảm thấy bất
đắc dĩ, có phải nữ nhân một khi động tâm, sẽ đặc biệt để ý đến dáng vẻ
bên ngoài của mình.
Sau đó nàng đứng dậy theo, đơn giản chỉnh sửa bản thân một chút, an vị chờ bên cạnh Thiển Thiển. Thiển Thiển tà tà nhìn nàng nói “Ta bảo ngươi, nói như thế nào thì hôm nay ngươi cũng có thể được gặp siêu cấp
thần tượng Hàn tinh, dù gì cũng ăn mặc cho đàng hoàng một chút chứ.” Lưu Nguyệt cười nói “Chính bởi vì là siêu cấp thần tượng nên mới vậy, đi
gặp thần tượng chứ có phải đi hẹn hò đâu.”
Thiển Thiển bất đắc dĩ lắc đầu, “Ta biết ngươi vẫn còn nhớ về
mối tình đầu. Nhưng ngươi thực tế chút đi, nhiều năm như vậy không gặp,
có lẽ người ta sớm đã kết hôn rồi. hơn nữa, ngươi thầm mến nhiều năm như vậy, người ta cũng đâu có biết, ngươi thật sự là hết hy vọng rồi!”
Lưu Nguyệt cười cười tỏ ý không sao: “Ngươi biết con người ta
vốn cố chấp mà” Thiển Thiển liếc mắt xem thường, “Nói thật, ta cũng chỉ
là nghe ngươi nói qua. Rốt cuộc người đó như thế nào, ta cũng chưa từng
gặp, đáng giá ngươi cuồng dại như vậy sao?” Lưu Nguyệt không muốn tiếp
tục đề tài này nữa, cũng chỉ cười cười mà thôi, Thiển Thiển thở dài……
Đáp tàu điện ngầm, vừa đúng 11 giờ hai nàng đã tới thành phố A,
gọi xem hướng ‘Y Nhân Như Nguyệt’mà tới. Trước cửa có một nam tử cứ nhìn nhó xung quanh, từ xa nhìn lại, mặc một bộ đồ thể thao rất giản dị.
Thiển Thiển xuống xe, người kia từ từ đi lại, do dự vài giây mở miệng
hỏi “Thiển Thiển sao?” Thiển Thiển tò mò ngẩng đầu đánh giá hắn, cũng có chút do dự hỏi “Không độc?” Người kia nhìn Thiển Thiển rạng rỡ nói “Là
ta, bà xã đại nhân!” Nghe hắn quang minh chính đại gọi mình là bà xã đại nhân, mặt Thiển Thiển đỏ lên, tôn lên khuôn mặt tươi tắn rạng ngời,
càng có cảm giác kiều mị mê người, Khiến Không độc có chút ngây ngốc.
Một lát sau hắn mớ phản ứng nắm tay Thiển Thiển, sau đó ngữ khí
ôn nhu giới thiệu “Đã có nhiều người vào trước, ta mang hai ngươi vào,
phòng ở tầng 2.” Thiển Thiển quay đầu lại ý bảo Lưu Nguyệt đi theo, liền bị Không độc vô cùng ôn nhu kéo lên lầu.
Lưu Nguyệt bất đắc dĩ đi theo, liền nghĩ quả nhiên mọi người ai
cũng như ai, có người yêu liền không nhìn bằng hữu. Y nhân Như Nguyệt là một nhà hàng trang hoàng phi thường cao nhã, vừa nhìn là biết nơi này
khẳng định rất sa hoa tốn kém. Thế mà Đại Thần lại mời mọi người tới
đây, xem ra trong cuộc sống Đại Thần cũng thuộc dạng có tiền a.
Cứ miên man suy nghĩ đi theo phía sau Thiển Thiển lên lầu, đầu
tiên Không độc tiến vào phòng, giới thiệu mọi người với Thiển Thiển, Lưu Nguyệt ở bên ngoài tò mò đánh giá căn phòng, nhìn ra được đây là căn
phòng sa hoa nhất của nhà hàng này. Bên trong bài trí tinh xảo phong
cách trang hoàng cũng vô cùng độc đáo. Lưu Nguyệt nhịn không được chậc
lưỡi một cái, xem ra chỉ sợ Đại Thần không phải chỉ đơn giản có tiền mà
thôi. Bao nguyên phòng sa hoa như vậy, nếu không có địa vị cùng thân
phận khẳng định không thuê nổi chổ này.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Hạ chương Đại Thần yếu xuất hiện …… Hắn là ai vậy ~~