Hàn Tử Dạ hết sức
thất vọng, đau lòng, lớn tiếng khóc mắng Tề Hâm Lỗi: “Anh không nói lời
nào chính là thừa nhận, anh thật quá vô liêm sỉ! Tôi thế mà lại thích,
yêu anh, còn mang thai con của anh, tôi thật sự quá hèn hạ rồi!”
Nói xong Hàn Tử Dạ không để Tề Hâm Lỗi có cơ hội giải thích, vô cùng đau
lòng khóc chạy ra khỏi phòng ngủ, muốn rời khu nhà cao cấp của Tề Hâm
Lỗi.
Cậu không muốn khóc, nhưng bây giờ cậu thật sự rất đau lòng, rất khổ sở, cậu không cách nào chấp nhận được chuyện bị ác ma này lừa
gạt, vì cậu thật sự thích, yêu ác ma này. Quan trọng nhất là ác ma có
thể giả vờ bệnh, thì tình cảm của hắn đối với cậu có thể giả vờ hay
không. Thật ra thì ác ma không phải thích, yêu hắn thật lòng, vừa nghĩ
tới khả năng nay trái tim cậu liền đau như bị xé rách, đau đến cậu không hít thở được……
Vốn cậu không muốn sống, hôm nay cậu càng không
muốn sống hơn, cậu muốn tìm chỗ tự sát ngay lập tức, tin rằng sau khi
chết thì không còn đau khổ thương tâm như giờ nữa….
“Tiểu tâm
can, em đừng chạy em hãy nghe anh giải thích, anh không thừa nhận, em
hiểu lầm anh rồi… Tiểu tâm can, em đứng lại….” Tề Hâm Lỗi lập tức đuổi
theo người yêu, vẻ mặt lo lắng.
Cuối cùng người yêu cũng thừa
nhận thích, yêu hắn, nhưng thế mà hắn không vui sướng nổi, vì người yêu
dùng giọng tràn đầy hận ý nói với hắn. Hắn có dự cảm phải nhanh chóng
đuổi kịp người yêu, cầu xin người yêu tha thứ, nếu không nhất định hắn
sẽ hối hận!lequyddon
Hàn Tử Dạ vừa chạy tới cửa chính mở cửa muốn đi ra ngoài đã bị Tề Hâm Lỗi đuổi kịp, Tề Hâm Lỗi nắm chặt cánh tay nhỏ nhắn mềm mại làm cậu chạy không thoát.
Hàn Tử Dạ xoay người, vừa muốn bảo Tề Hâm Lỗi buông ra lại thấy hắn quỳ xuống đất, nhất thời giật mình ngẩn ngơ.
“Tiểu tâm can, xin lỗi, anh thừa nhận anh lừa em, bệnh của anh đã sớm khỏi,
mấy ngày nay anh vẫn giả vờ bệnh, nhưng anh chưa từng nghĩ tới đùa bỡn
em như đứa ngốc. Anh giả vờ bệnh, tất cả là vì anh rất thích, rất yêu
em, anh sợ sau khi anh khỏi bệnh em sẽ không đối xử tốt với anh như vậy
nữa, còn nhanh chóng rời khỏi anh! Bây giờ anh đã thích, yêu em đến mức
em không ở bên cạnh anh, anh sẽ không cách nào sống nữa, cầu xin em hãy
nể tình phần tình cảm anh thích, yêu em, và anh quỳ xuống nói lời xin
lỗi với em, hãy tha thứ cho anh!” Tề Hâm Lỗi đáng thương nói, mắt sáng
hận không thể nặn ra mấy giọt nước mắt biểu đạt sự sám hối của mình.
Hắn biết người yêu tuyệt đối không dễ dàng tha thứ cho hắn, không còn cách
nào khác hắn chỉ có thể sử dụng chiêu “Quỳ xuống” này, tin rằng vừa tung chiêu này ra người yêu nhất định sẽ cảm động tha thứ cho hắn. Phải biết rằng đàn ông biết quỳ gối xuống chính là báu vật, huống chi hắn không
phải là người đàn ông bình thường, mà hắn là đàn ông đệ nhất thiên hạ,
thiếu gia nhà họ Tề.
Haizzz! Thật sự không nghĩ tới sẽ có một
ngày hắn thích, yêu một người đến mức quỳ xuống, hắn thật sự ngã trong
lòng bàn tay người ta, nhưng hắn cam tâm tình nguyện bị ngã.
Tức
giận trong lòng Hàn Tử Dạ thoáng cái hoàn toàn biến mất vì động tác và
lời nói của Tề Hâm Lỗi. Ác ma là ai, thật ra thân phận hắn vô cùng tôn
quý đó chính là thiếu gia nhà họ Tề, thế nhưng hắn lại quỳ xuống trước
mặt mình, điều này đủ thế hiện tình cảm của hắn đối với mình sâu đậm cỡ
nào. Lí do hắn giả vờ bệnh lừa gạt mình, vừa nghe hắn nói cũng có thể
hiểu.
“Tiểu tâm can, từ nhỏ đến lớn đây là lần đầu tiên anh quỳ
xuống trước người khác, em là đại nhân đừng chấp kẻ tiểu nhân, nhanh tha thứ cho anh đi, xin em đó!” Tề Hâm Lỗi thấy vẻ mặt người yêu không còn
tức giận nữa, trong lòng mừng rỡ, lộ ra vẻ mặt đáng thương cầu xin nói.
“Sau này không được gạt em nữa!”
Hàn Tử Dạ nói như vậy chẳng khác nào đã tha thứ cho Tề Hâm Lỗi, Tề Hâm Lỗi
vô cùng cao hứng vội vàng gật đầu mấy cái, cười nói: “Tiểu tâm can, cám
ơn em. Còn về chuyện anh cầu hôn, em có đồng ý hay không?”
Hàn Tử Dạ lại nhíu chặt chân mày vừa thả lỏng ra, lắc đầu nói: “Không, em
không thể đồng ý với anh, em tuyệt đối không thể gả cho anh.”
“Tại sao? Tiểu tâm can, không phải lúc nãy em đã nói thích, yêu anh, còn
mang con của anh, sao không thể gả cho anh? Có phải vì chị của em
không?” Tề Hâm Lỗi đứng dậy, chân mày nhíu chặt kích động hỏi.
“Dạ,” Hàn Tử Dạ thành thật gật đầu.
“Tiểu tâm can, chẳng lẽ trong lòng em chị của em thật sự quan trọng thế sao?
Quan trọng hơn cả anh?” Tề Hâm Lỗi có chút tức giận la lên.
Chân
mày đẹp của Hàn Tử Dạ nhíu thành chữ xuyên (川), trong lòng cậu chị thật
sự rất quan trọng, nhưng có quan trọng hơn ác ma không thì cậu không
biết. Đối với cậu mà nói, ác ma này cũng rất quan trọng…..
“Em
không trả lời chính là chấp nhận! Nếu anh không quan trọng như chị gái
em, anh sống còn có ý nghĩa gì nữa, anh chết đi cho rồi!” Tề Hâm Lỗi
thấy cậu im lặng không lên tiếng, tức giận mắng, thả cậu ra rồi muốn
dùng đầu đâm vào cánh cổng vô cùng cứng rắn.
Hàn Tử Dạ vội vã kéo Tề Hâm Lỗi lại, sắp bị hù sợ chết khiếp, mắng: “Có phải anh điên rồi không hả?”
“Đúng, anh điên rồi. Trong lòng anh em quan trọng nhất, còn quan trọng hơn cả
ba mẹ anh, nhưng ở trong lòng em thì chị của em mới là người quan trọng
nhất, em bảo anh làm sao chịu nổi chuyện này. Tiểu tâm can, anh cho em
hai lựa chọn, một là đồng ý gả cho anh, hai chính là trơ mắt nhìn anh
đâm đầu tự tử, tự em chọn lựa đi.” Trong đáy mắt Tề Hâm Lỗi thoáng hiện ý cười không ai có thể nắm bắt được. Quả nhiên người yêu vội vã ngăn cản
như hắn phán đoán, hi vọng người yêu cũng lựa chọn như hắn đã đoán.
“Vì sao ác ma nhà anh phải ép buộc tôi như thế, tôi hận anh, tôi thật sự
hận anh chết đi được… Ô ô….” Hàn Tử Dạ dùng sức đánh vào lồng ngực
cứng rắn của đối phương, nước mắt vẫn rơi mãi không ngừng, mãnh liệt
như vũ bão. Truyện bên liequydon
Giờ này ác ma quá xấu xa, quá
ghê tởm, ép buộc mình như vậy, mình còn có thể lựa chọn nào khác, mình
không thể trơ mắt nhìn hắn lại đâm đầu vào cửa, thật sự chết đi.
Mình có thể tự sát, nhưng mình tuyệt đối không thể để cho người mình thích,
yêu tự sát, chỉ bị ép buộc đồng ý gả cho hắn, tất nhiên mình không thể
lại muốn tự sát, phải sống tốt mới được.