Nếu gọi thế giới của người sống là ánh sáng thì bóng đêm kia mang trong mình nó những gì?
Một nét liêu trai, một chút ma mị nhưng không kém phần chân thật, Mị
Bảo nhẹ nhàng dắt người đọc vào cuộc sống của một cô bé sở hữu năng lực
nhìn thấy những vong hồn vất vưởng. Làm cầu nối giữa hai thế giới, mắt
nhìn được những thứ người thường không thể thấy nhưng Thẩm Linh Tố vẫn
là một cô gái bình thường bé nhỏ giữa dòng đời. Với cô, năng lực kia chỉ khiến thế giới như rộng lớn hơn, và cô thì lọt thỏm trong đó.
Mối tình đầu tan vỡ giúp cô rõ hơn lòng người nông sâu, người thân
lần lượt có rồi lại mất giúp cô biết cách đứng vững hơn trên đôi chân
mình. Cô điềm nhiên đứng nhìn cuộc đời, thấm nhuần quy luật nhân quả
gieo gì gặt nấy. Kẻ lòng dạ hiểm sâu đến cuối cùng cũng nhận lại kết quả xứng đáng, vậy còn người tốt thì sao? Số phận chung của nữ giới nhà họ
Thẩm liệu có rẽ sang hướng khác trong tay cô?
Câu chuyện chỉ điểm chút màu yêu lên phông nền xám của cái chết và
đen của âm mưu, nhưng nếu bước lùi lại để nhìn toàn cảnh, người đọc sẽ
thấy hiện lên một bức tranh lung linh đầy tình cảm chân thành và hi vọng tràn đầy.
Trong đêm tăm tối, chỉ có lòng người mới là ngọn đèn soi tỏ chân đi.
Mang trong mình khả năng có thể nhìn thấy ma. Mục tiêu đơn thuần của
Thẩm Linh Tố là giúp những hồn ma ấy sớm siêu thoát. Thế nhưng không ngờ vì khả năng ấy mà cô lại bị chính người mình đem lòng thương mến lợi
dụng.
Một cái chết bí ẩn, một hồn ma không thể siêu thoát, một tình yêu chưa kịp đơm hoa đã bị âm mưu và dục vọng phá hủy.
Tình yêu – hai chữ chưa bao giờ thôi là nguồn cảm hứng của bao người, sẽ không bao giờ còn giữ nguyên vẹn được giá trị nếu bị âm mưu và dục
vọng nhuốm bẩn. Lúc đó tình yêu sẽ không còn là hạnh phúc, mà chỉ còn là niềm đau, rơi rớt lại trong con tim của người bị phụ bạc.