Quỷ bà bà đưa tay lên ôm ngực , đoạn một ngụm máu tươi phun
ra. “ Xú tiểu tử ngươi nhiều chuyện quá, mau đi đi”
Thấy thương thế của quỷ bà bà khá trầm trọng, Hứa Phi cũng
không dám hỏi thêm . CHàng dắt con Hắc Ngân Câu ra rồi phóng một mạch vào
thành.
“ Lão bà bà ấy cần xác người làm gì nhỉ?”, Hứa Phi suy nghĩ
mãi cũng không thể hiểu nổi. Trong khi chàng còn đang mãi băn khoăn thì Hắc
Ngân câu đã dừng vó trước mộttử điêm.
“ Hứa bổ đầu , huynh đến đúng lúc lắm”, một tên sai nha
trong tửu điếm bước ra hớn hở nói: “ Hôm nay bọn đệ kiếm được ít rượu ngon,
đang định tìm Hứa huynh, đúng là “ Nói Tào Tháo thì Tào Tháo đến”
Hứa Phi vốn làm bổ đầu ở Hàng Châu. Tuy nhiên công việc của
chàng khá là nhàn rỗi, ít khi phải truy bắt tên tội phạm nào. Thành ra chàng mới
có cuộc sống khá phóng túng.
Hứa Phi xuống ngựa rồi vào quán. Bên trong có tới hơn chục
tên sai nha đang tụm lại đánh bạc. Hứa Phi hừ một tiếng rồi nói:
“ Không đi tuần lại ghé vào đây đánh bạc à?”
Một tên trong đám sai nha nói:
“ Hứa bổ đầu, dạo này bọn đệ bận túi bụi, cũng phải thư giãn
một chút chứ. Nào nào, các ngươi sao còn đứng đó, không mau rót rượu cho Hứa bổ
đầu đi!”
Mấy tên khác khúm núm bưng tới mấy bình rượu tới trước mạt Hứa
Phi. Nhìn sơ qua cũng biết đây là mĩ tửu ở Dương Châu. Hứa Phi nốc cạn vò rượu
, đoạn hỏi chúng:
“ Đúng là sáng nay bọn đệ có đem hai tên tử tù ra pháp trường”
Hứa Phi cả mừng nói:
“ Vậy thi thể của chúng ở đâu?”
Một tên nói:
“ Bọn tiểu đệ đã đem chôn ở nghĩa địa phía tây thành”
Hứa Phi chỉ nghe có vậy liền phi thân lkeen lưng ngựa phóng
như bay về phía Tây. Đám sai nha không hiể gì , ngơ ngác một lúc rồi lại tiếp tục
đánh bạc.
Cước lực của Hắc Ngân Câu không phải tầm thường. Chớp mắt
nnó đã đưa Hứa Phi đến nghĩa dịa ngoài thành. Chàng nhìn xung quanh cây cỏ mọc
um tùm, bốn bề đều là mộ huyệt nhưng cũng có một vài đụn đất mới đào. Đó thường
là chỗ chôn của những tên tử tù .
Hứa Phi đốt đuốc lên rồi khấn lầm rầm:
“ Đại huynh, xin người đại lượng mà tha thứ cho tội thất
kính của tiểu đệ. Hôm nay vì vạn bất đắc dĩ, đệ mới mạo phạm đến thi thể của đại
huynh. Ngày khác đệ sẽ mang vàng mã tới cúng tế huynh thật tử tế”
Nói xong chàng xắn tay đào xuống. Một lúc sau cái xác đã được
moi lên, nằm ngọn trong bao tải trên lưng Hắc Ngân câu. Lúc ấy độ canh ba nửa
đêm, sương rơi từng giọt ướt đẫm cả vạt áo chàng. Bình sinh , Hứa Phi sợ nhất
là phải tới những nơi như thế này, Tuy nhiên, lần này bởi trúng kịch độc, nguy
hiểm đến tính mạng nên mới đánh bạo đến đây.
Xong xuôi, chàng thúc ngựa phi vội về “ Vạn mai lâm viện. Quỷ
bà bà không phải đợi lâu thì đã thấy bóng chàng bên cửa.
“ Bà bà, ta đã mang về thứ bà bà yêu cầu đây”, Hứa Phi đặt
bao tải chứa xác chết xuống.
Quỷ bà bà cở bao ra nói:
“ Chỉ có một xác chết thôi sao? Thôi được , ngươi mau lui ra
đi, khi nào có chuyện ta sẽ gọi vào”
Hứa Phi chột dạ nói:
“ Bà bà, vậy còn thuốc giải?”
Quỷ bà bà cười nói:
“ Không phải ta đã nói độc tính phải ba ngày sau mới phát
tác ư, khi đó ta sẽ đưa thuốc giải cho ngươi. Bây giờ thì mau biến đi”
Hứa Phi miễn cưỡng bước ra ngoài nhưng trong đầu vẫn đầy
nghi hoặc:
“ Lão bà bà ấy định làm gì với các thây người ấy?”
Không nén nổi tính hiếu kì, chàng lén nhìn trọm qua khe cửa.
Chỉ thấy bên trong quỷ bà bà đang đưa song thủ áp lên ngực tử thi. Trên đỉnh đầu
của mụ, một làn khói xanh không ngừng bốc lên. Khuôn mặt củ mụ thì lúc trắng
lúc xanh, đầy vẻ yêu tà quái dị.
“ Đây..đây rốt cuộc là công phu gì vậy?”, Hứa Phi thầm nghĩ
trong bụng.Cảnh tượng ma quái trước mặt chàng cứ thế diễn ra Đến khi cái xác chết
teo tóp lại, chỉ còn là một đống thịt bầy nhầy, quỷ bà bà mới ngưng lại.
Thực ra mụ vừa mới hút tử khí của xác chết. Nguyên người
sáng tạo ra Âm sat ma công vốn là một cao thủ của chính phái. Y trong một lần đại
chiến với người của tà phái đã bị trọng thương, chân khí nghịch chuyển, tẩu hỏa
nhập ma, vốn là chín phần sắp chết. Nhưng kẻ ấy thông minh tuyệt đỉnh, đã luyện
được công phu Hấp khí công. Trong lúc sinh tử quan đầu, y đã nghĩ ra cách hút tử
khí của những xác chết bên cạnh để trấn ấp những chân khí đang chạy loạn bên
trong cơ thể. Qủa nhiên cách làm ấy có tác dụng, không những y đã bảo toàn được
tính mạng mà võ công của bản thân lại tăng tiến thêm rất nhiều. Từ đó, y lén
lút đến các nghĩa địa để hút tử khí. Việc làm mờ ám đó không được bao lâu thì bị
các cao thủ trong chính phái phát giác. Y bị đám cao thủ trong chính phái lên
án rồi đuổi khỏi sư môn. Trong lúc lửa nộ , y đã vô tình phóng ra tử khí trong
người, Chẳng ngờ , luồng tử khí ấy vô cùng lăng lệ, đoạt mạng của những kẻ định
hại y. Sau lần đó, trên giang hồ không ai còn biết tung tích của y nữa. Kỳ thực
y đã đầu quân cho tà giáo và đã sáng tạo ra Âm sát ma công.
Khoảng hai canh giờ sau, quỷ bà bà gọi Hứa Phi vào. Chàng
nom thấy sắc mặt mụ đã khá hơn rất nhiều.
“ Xú tiểu tử, ngươi ở Hàng Châu này bao lâu rồi?”
Hứa Phi đáp:
“ Vãn bối vốn sinh ra ở vùng này”
Quỷ bà bà mừng rỡ nói:
“Hay lắm, ta muốn ngươi tìm cho ta một người”
Mụ lấy trong áo ra một cuộn giấy rồi ném cho Hứa Phi.
“ Người mà ta cần tìm cũng sống ở Hàng Châu này, y họ Thạch
, biệt hiệu là “ Độc nhãn...”
Đột nhiên mụ im lặng, đưa mắt nhìn bốn phía.
“ Xú tiểu tử, ngươi dẫn người về để đối phó với ta .”
Hứa Phi tròn mắt nói:
“ Vãn bối đâu có dẫn ai về, hơn nữa tính mạng của vãn bối
đang nằm trong tay người sao lại có thể ...”
Quỷ bà bà xáp lại gần Hứa Phi khẽ nói:
“ Vậy thì ngươi có khách rồi đấy”
Mụ vừa nói vừa phóng ra một đạo kiêm khí lên trần nhà. Lập tức
kiếm khí phá tung gạch ngói. Một bóng người thoáng hiện ra né kiêm khí rồi vụt
biến mất.
“ Có người”, Hứa Phi thầm nghĩ trong bụng” Kẻ nào lại rình
mò trên ấy vậy. Ta và lão bà bà ở đây nãy giờ mà không phát giác ra hắn”
“ Xú tiểu tử, mau cõng ta”, Hứa Phi chỉ biết nghe theo nên
cúi xuống cõng mụ lên. Chàng vừa đặt quỷ bà bà lên vai thì đã thấy lạnh toát
trước mặt. Một ngọn kim châm đã phóng đến ngay trước mặt.
Quỷ bà bà nhanh tay chém xuống một chưởng, ngọn kim châm ấy
lập tức bị đánh gãy vụn. Mụ ngước lên trần nhà hét to:
“ Là kẻ nào trên đó, đùng có giả thần giả quỷ nữa, mau hiện
hình đi!”
Đáp lại chỉ có sự im lặng lạ thường. Hứa Phi bỗng cảm thấy
trong bóng đêm như có vô số cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.
“ Ầm”, đột nhiên vách tuwofng sau lưng Hứa Phi bị phá nát. Một
huyết y nhân tay cầm ô từ từ bước vào. Kẻ đó tuy đeo mặt nạ nhưng sát khí thì
hiện roc qua đôi mắt.
“ Ngươi là Hứa Phi , đệ tử của Hồng Mai nữ hiệp Sái Ngọc
Bình?”
“Tại hạ đúng là đệ tử của Sái nữ hiệp. Các hạ quen biết với
ân sư sao?”
“ Điều ấy ngươi không cần biết. Ta đến đây chỉ để lấy Lam Phụng
ngọc bội”
“ Lam Phụng ngọc bội”, Hứa Phi ngớ người ra.
“ Chính là ngọc bội mà Sai Đại nương đã truyền lại cho
ngươi.’
“ Đúng là có chuyện ấy”
Huyết y nhân kia cười khùng khục trong cổ họng rồi nói :
« Lam Phụng ngọc vốn là của ta, năm xưa có kẻ đánh cắp nó.
Ta lần theo dấu vết thì biết được ngọc bội ở chỗ sư phụ ngươi,, »
Hứa Phi lớn tiếng hét :
« Ăn nói hàm hồ ,ngọc bội đó không phải của ngươi. Đại hiệp
Hàn Viễn Sinh năm xưa đã trao cho sư phụ ta giữ gìn và dặn tuyệt đối không giao
cho ai khác. Những lời của ngươi toàn là gạt người »
Huyết y nhân nói :
« Gạt người cũng được, mau giao Lam Phụng ngọc ra đây. Nếu
không thì đừng trách ta ra tay không lưu tình ! »
Quỷ bà bà cười khanh khách nói xen vào :
« Có lão bà bà này ở đây, ngươi định định hạ thủ không lưu
tình ư ? »
Huyết y nhân nói :
« Lão bà bà , không phải việc của ngươi, đừng có xen vào ! »
Quỷ bà bà nói :
« Ta bình sinh thích can dự vào chuyện của người khác đấy.
Ngươi có bản lĩnh gì giở thử ra nào »
Huyết y nhân kia không nói gì ,lặng lẽ xuất một kiếm đâm thẳng
vào. Chiếc ô trên tay hắn xoay tròn , che đi hướng của mũi kiếm khiến Hứa Phi
nhất thời không biết hăn tấn công vào đâu.
Quỷ bà bà thì ngược lại, phóng liên tiếp ba đạo kiêm khí về
phía trước. Ba đạo hắc sắc kiếm khí phá tan chiếc ô của huyết y nhân.
« A... hắn đâu rồi », Hứa Phi giật mình nhìn lại, trên sàn
chỉ còn chiếc ô bị kiếm khí phá thueng, còn gã huyết y nhấn thì bất ngờ biến mất.
Chàng đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không thể phát hiện ra hắn.
« Không lẽ hắn ta biết thuật độn thổ ư ? », Hứa Phi ngẩng đầu
nhìn lên thì thấy Quỷ bà bà cũng đang đưa mắt kiếm tìm. Đột nhiên từ trreen trần
nhà, huyết y nhân bất ngờ lao xuống với một tốc độ cực nhanh. Mũi kiếm trong
sát na đã kề mái tóc của quỷ bà bà .
« Soạt », thân hình tên huyết y nhân đó bỗng nhiên ngưng lại
giữa không trung rồi rơi phịch xuống đất. Quỷ bà bà cười lạnh :
« Thân thủ của tên đeo mặt nạ này cũng nhanh đấy, nhưng
không qua được kiếm khí của ta đâu »
Hứa Phi còn đang bàng hoàng nhìn vào gã huyết y nhân đang nằm
trên sàn thì đột nhiên cả nóc nhà bọ phá vỡ. Trong khoảnh khắc ấy có tới mười mấy
chiếc ô trên không trung từ từ đáp xuống.
« Bà bà , có tới hơn mười ba tên huyết y nhân lận », Hứa Phi
thất kinh khẽ kêu lên. chúng đến lấy Lam Phụng ngọc ư ?