Vệ Mãng bị Đường Tiêu
lạnh nhạt, thần sắc rốt cục có chút thiếu kiên nhẫn, đối với loại người
như Đường Tiêu, trong lòng của hắn không khỏi có chút kiêng kị.
- Thôn phệ Thì Chi Tinh? Không đáng.
Đường Tiêu lay động ngón trỏ chính mình thoáng một phát.
- Được rồi! Vậy để cho bổn vương thử xem Hầu gia đến cùng có mấy phần năng lực!
Vệ Mãng trong miệng nói lẩm bẩm, bên người lập tức bay ra một cự mãng
hai đầu, sau khi hiện thân, hình thể dài đến hơn mười trượng, bốn con
mắt cực kỳ âm độc mà nhìn Đường Tiêu.
Cự mãng hai đầu này truyền đến uy áp, cơ hồ tương đương với Địa Nguyên đỉnh phong võ giả đã có được bốn đạo linh phù chi lực.
- Khế ước yêu thú?
Đường Tiêu khẽ chau mày, xem ra Vệ Mãng kia xác thực là đối với hắn rất kiêng kị, ra tay là dùng hết toàn lực.
Vệ Mãng không nói một lời, không biết niệm mấy thứ gì đó, song đầu cự
mãng ngay lập tức hiện ra lân phiến màu đen, yêu mang trong mắt đại tác, cùng lúc đó, cự mãng hai đầu này còn từ trong cơ thể dài ra bốn móng
vuốt, nghiễm nhiên đã có vài phần bộ dáng Long tộc, cùng lúc đó, thực
lực của cự mãng hai đầu này tựa hồ lại bạo tăng gần một nửa, đạt đến
trình độ ngang hàng cùng Vệ Mãng.
- Hầu gia lúc trước tự tin có thể cùng bổn vương chiến một trận, hiện
tại nhìn thấy thực lực khế ước yêu thú của bổn vương, còn cho rằng có
thực lực khiêu chiến bổn vương không? Không bằng lập tức quỳ xuống đất
cầu xin tha thứ, bổn vương còn có thể lưu lại một mạng.
Vệ Mãng cuồng tiếu nói, một bộ thần thái cao cao tại thượng.
Trong miệng Vệ Mãng tuy nói để cho Đường Tiêu quỳ xuống đất cầu xin tha
thứ, có thể bỏ qua cho đối phương một mạng, nhưng lại cực kỳ âm độc mà
ngay lúc đang nói, hướng Đường Tiêu đánh lén.
Ngay lúc tiếng nói của hắn vừa mới rơi xuống, song đầu cự mãng đột nhiên từ bên cạnh hắn biến mất, lập tức hiện ra ở sau lưng Đường Tiêu, không
gian một hồi kịch liệt chấn động, song đầu cự mãng đuôi rắn hóa thành
một đạo hắc mang, phát ra một tiếng vang thật lớn, phá không thẳng tắp
hướng về phía hậu tâm Đường Tiêu.
Khế ước yêu thú của Vệ Mãng rõ ràng có được kỹ năng thuấn di!
Xa xa đang xem cuộc chiến, bọn người Thất hoàng tử Chu Vũ nhịn không
được phát ra một hồi kinh hô, đồng thời ở trong lòng thầm mắng Vệ Mãng
kia hèn hạ, rõ ràng ra tay đánh lén. Khoảng cách gần như vậy, từ phía
sau đánh lén, quả thật làm cho người muốn tránh cũng không thể tránh.
Trên mặt Vệ Mãng lộ ra vẻ hài lòng, hắn tự tin dùng thực lực áp đảo
tuyệt đối của mình, cùng ngoại nhân không biết năng lực thuấn di của
song đầu cự mãng, dưới một kích lôi đình, Đường Tiêu lần này, không chết cũng phải trọng thương, chiến đấu phía sau sẽ trở nên đơn giản hơn rất
nhiều.
Phốc phốc một tiếng, cái đuôi sắc bén của song đầu cự mãng đã đâm vào
thân thể Đường Tiêu, đuôi phất lên một cái, đem thân hình bị đâm thủng
của Đường Tiêu ném hướng Vệ Mãng.
Song đầu cự mãng sau khi hoàn thành một kích này, lập tức hiện ra một
thần sắc mỏi mệt, tu vi cũng hạ thấp xuống còn bốn đạo linh phù chi lực, xem ra loại tạm thời tăng thực lực này, kỳ thật không thể kéo dài, chỉ
có thể duy trì một thời gian ngắn rất ngắn.
Lực lượng sáu đạo linh phù trong cơ thể Vệ Mãng tiêu hao hết sạch, biến
ảo thành một con cự mãng, một ngụm đem tàn thân của Đường Tiêu nuốt vào. Sau đó Vệ Mãng cuồng tiếu nở nụ cười, hắn cũng không nghĩ tới, chiến
đấu rõ ràng nhanh như vậy đã xong.
Xa xa đang xem cuộc chiến, bọn người Thất hoàng tử Chu Vũ cùng Uy Vũ
tướng Thần Lương cũng nhịn không được trợn mắt há hốc mồm, Đường Tiêu
lúc trước muốn đánh bạc, lại để cho bọn hắn cho rằng song phương ít nhất có lực đánh một trận, nhưng không nghĩ tới, Đường Tiêu trong vòng một
chiêu đã bị đối phương diệt sát, xem ra chẳng những Bình Đông thành lấy
không đến tay, sĩ khí của mấy ngàn sĩ tốt cũng bị trùng kích.
- Đám Minh triều phế vật các ngươi, cũng dám đến đoạt Bình Đông thành của bổn vương! Còn không mau...
Thời điểm Vệ Mãng thoả mãn mà hướng Thất hoàng tử Chu Vũ xa xa lên
tiếng, lời nói nửa câu sau của hắn cứ thế mà nuốt trở lại trong bụng.
Bởi vì Đường Tiêu không biết từ lúc nào, đột nhiên nguyên vẹn không sứt
mẻ mà hiện ra ở trên đầu của song đầu cự mãng, trong tay hắn nắm một
thanh yêu đao, Huyết Quang lóe lên, đem đầu lâu của song đầu cự mãng
trảm ra một cái.
Vệ Mãng thấy khế ước yêu thú của mình rõ ràng bị Đường Tiêu chặt bỏ một
cái đầu, nhịn không được vạn phần đau lòng, lửa giận công tâm, hắn vô ý
thức mà nhìn thi thể Đường Tiêu mà mình vừa nuốt một chút, kết quả bên
trong sáu đạo linh phù, không ngờ lại chẳng có thứ gì?
Sau khi Đường Tiêu đem Luyện Yêu Thủ Ấn thăng cấp làm Tôi Ma Thủ Ấn,
khôi lỗi bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, chẳng những có thể dùng diện
vốn có của bọn chúng, còn có thể trong thời gian ngắn hóa thân thành bộ
dáng chủ nhân của Luyện Yêu Thối Ma Hồ. Dưới Đường Tiêu tự mình khống
chế, sẽ không có người nào phát hiện dị thường trong đó.
Mà Đường Tiêu sau khi hoàn thành Thoát Thai Hoán Cốt, chẳng những thần
hồn có thể tiến vào Luyện Yêu Thối Ma Hồ, nếu như hắn nguyện ý, hoàn
toàn có thể đem thân thể tiến nhập bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Mới vừa rồi bị song đầu cự mãng đâm thủng, tự nhiên không phải là bản
thân Đường Tiêu, mà là Lâm Quý, hắn tuy bị chọc nát thân thể, nhưng kỳ
thật sẽ không chết, sau khi được đưa trở lại Luyện Yêu Thối Ma Hồ, rất
nhanh sẽ khôi phục như lúc ban đầu.
Lâm Quý thay Đường Tiêu đỡ chiêu, đồng thời cũng cho Đường Tiêu cơ hội
đánh lén, thừa dịp Vệ Mãng đắc ý mà cuồng tiếu, Đường Tiêu thu hồi thân
thể Lâm Quý, còn mình thì từ trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ bay ra, vung vẩy Thôn Chính Yêu Đao, một đao chém xuống một đầu của song đầu cự mãng.
Vệ Mãng không nói một lời, sáu đạo linh phù trong cơ thể ra hết, biến ảo thành một cự mãng, lấy thế hủy thiên diệt địa hướng Đường Tiêu kích
tới.
Đường Tiêu tựa hồ đã sớm liệu đến lúc đó Vệ Mãng sẽ ra tay, hắn sau khi
một đao chém xuống song đầu cự mãng, thân hình lập tức hướng phía sau
vội vàng thối lui mà đi, cùng lúc đó, một căn Lang thần bổng hiện lên
trong tay hắn, cả người hắn lập tức dài ra, hơn nữa khoác lên một tầng
da sói dày đặc.
Sử dụng Lang thần bổng, sau khi thân thể huyễn hóa thành Người Sói, sẽ
gia tăng một đạo linh phù chi lực, tuy năm đạo linh phù chi lực cùng sáu đạo linh phù chi lực còn có chênh lệch nhất định, nhưng mà dù sao so
với bốn đạo linh phù chi lực cùng sáu đạo linh phù chi lực, chênh lệch
rút ngắn không ít.